Pages

Monday, September 10, 2012

Chùm thơ của LOBI


Hà Nội

Nếu anh vẫn còn thương Hà Nội
Hãy trở về khi lá đương xanh
Trời chiều thu loanh quanh bối rối
Màu phôi pha xa cuối ngọn cành


Chờ đến đông lá bàng sẽ đổ
Phố trầm ngâm xao lãng hàng mi
Cây sấu già kiêu kỳ dáng cổ
Áo dày lên, hơi ấm ít đi

Nếu anh về, thu hường không nhỉ
Thấm gì đâu, sau những nắng mưa
Anh có dám nhìn vào năn nỉ
Mắt lá răm ngầm lắm ngày xưa

Đêm sông Hồng sao khuya lấp lánh
Anh còn theo mây trắng nữa không
Cầu Long Biên hai đầu quang gánh
Nối được chưa, cau thắm trầu nồng

Anh không về, Hồ Tây vẫn gió
Cỏ Tháp Rùa vẫn giữa Việt Nam
Có nàng Kiều trong hoa sữa đó
Đường Nguyễn Du đi mãi chưa nhàm

Phở vẫn làm vỉa hè thơm khói
Cốm Làng Vòng vẫn gói lá sen
Anh không về ve kêu inh ỏi
Một mình tôi độc chiếm tình em



Quả bằng lăng

Hết màu tím, bằng lăng xuôi tháng tám
Lãng mạn thừa ta vét nốt sang thu
Tìm mắt em soi lại vết tương tư
Ngỡ mùa giấu hồn hoa trong quả nhỏ

Những sợi nắng nghiêng nghiêng đan lưới nhớ
Ngăn cách tình chưa bổng đã bay bay
Ta và em tim tím thiếu từng ngày
Bên gió nguội, bên bằng lăng bạc nắng

Ta muốn thử xem quả cay hay đắng?
Vị bằng lăng hắc sít? Chát hay chua?
Chẳng ngọt đâu! Vì ngọt mấy cho vừa
Với màu tím hoa buông bầm ngát đất

Những chùm giọt nắng mong manh dè dặt
Ngẩn ngơ người giữa phố vắng mà đông
Ta tìm em tim tím thiếu trong lòng
Tình yêu hỡi! Phải chăng chưa cùng bước?

Chưa sánh vai trên đường đời xuôi ngược
Chưa cháy bùng ngọn lửa rực hoa đăng
Chưa bao giờ nêm nếm quả bằng lăng…



Buồn Hà Nội

Ta buồn, rượu tưới không khuây
Em buồn, em ngắm trời mây hết buồn
Khác nhau không khác tâm hồn
Đều hoang mơ thắm, đều giòn mộng tươi

Mùa thu dù khóc, dù cuời
Ta và em, vẫn hai ngưòi cô đơn
Trời xanh, xanh đỡ chát hơn?
Tình sầu, sầu đắng, lòng sờn mật gai

Lá vàng rụng một thành hai
Dắt tay nhau, úa từng đôi phủ đường
Yêu thương lặng lẽ trầm hương
Từ trong quả thị em nhường cho ai

Ta men theo nỗi nhớ dài
Từ đêm mưa hạ, từ ngoài nắng thu
Gió Hà nội thổi êm ru
Người Hà nội vẫn yêu bù nắng mưa?

  
Không, anh không muốn…

Không, anh không muốn chia tay
Anh muốn em quay quanh đời anh mãi
Như trái đất luôn tươi xanh vời vợi
Ánh sáng mặt trời mới ý nghĩa, em ơi!

Không, anh không muốn buông lơi
Nghe tiếng mưa rơi thâm chiều hôm ấy
Em nép vai anh êm đềm biết mấy
Hạnh phúc đời này, ngỡ đã hơn ai

Không, anh không muốn kê khai
Bao lúc hôm mai, bao lần giá thú
Anh mãi ôm em, mối tình xưa cũ
Cùng cả bầu trời man mác thơ ca

Không, anh không muốn phôi pha
Phai giấc mơ hoa an hòa năm tháng
Thao thức trong tâm, hồn sen ngát đắng
Nuôi ánh mai hồng, hương đất ngoi lên

Không, anh không muốn em quên
Trăm thứ không tên chôn vùi tất cả
Trên mỗi ngả đường lo toan vất vả
Cảm giác chung tình ấm áp biết bao

Không, anh không muốn ngôi sao
Đêm thấp, đêm cao chiếu vào duyên số
Bởi đã yêu nhau nghĩa là luôn cố
Vượt những tầm thường, ngang trái loay hoay

Không, anh không muốn chia tay!
Anh muốn em quay quanh đời anh mãi…



Nỗi nhớ trông trăng

Sáng đã đến mức này
Liệu trăng còn ấm ức
Ánh trăng trĩu bờ vai
Mà dịu dàng thổn thức

Ánh trăng nép vồng ngực
Rạo rực cùng trái tim
Tơ vương không phải tìm
Quấn đầy trong trăng đó

Chẳng nệ mờ hay tỏ
Nhớ em, anh ngắm trăng
Những hôm trăng vắng soi
Đêm dẫu buồn vẫn đẹp

Khung trời ghen là hẹp
Khép chừa anh thật lâu
Ngày tình cờ có nhau
Âm thầm nghe thổn thức

Đêm gió mùa đông bắc
Rắc lạnh sắc trăng sầu
Tình tình cờ có nhau
Chung niềm vui nho nhỏ

Nỗi nhớ chụm mái đầu
Sầu riêng chừng rũ bỏ
Lời trên mây đã ngỏ
Chờ gió thổi tung bay

Nhớ nhau đến mức này
Có mờ trăng không nhỉ



Mưa lũ Gió ngâu

Trong cơn mưa anh nhớ tên em
Nhớ những ngày tuổi hồng nhật hạ
Em thương lắm, tiếng lòng giục giã
Khỏa sóng đời gian khó anh qua

Trong mưa sa, gió trắng mái nhà
Phố thành sông, người không thành cá
Tiến hay lùi đều dang dở cả
Giữa nước trời, vạn kiếp loay hoay

Là thiên thần có cánh em bay
Em không sợ Thủy tinh làm ướt
Nơi khô ráo đàn ngân, nắng lướt
Thơm phức hương, hoa thẹn, nguyệt nhường

Em vô tình quyến rũ Sơn vương
Say đắm quá mà quên nhiệm vụ
Đê sông Hồng rung rinh sóng lũ
Hà nội chìm không trách em đâu

Năm cửa ô giặc rút hơi lâu
Anh thất trận em buồn không nhỉ
Có so sánh Sơn tinh trị thủy
Hay chỉ cười sóng sánh mắt đen

Anh cũng cười ướt lạnh cơn ghen
Hà nội phố thử lòng yêu quý
Rồi cũng khô những ngày vô lý
Để thấy đời có lý bên nhau

Gió hôm nay anh gọi gió ngâu
Là gió nối hai đầu mong ngóng
Chiếc cầu duyên chẳng bao giờ đóng
Bởi ngày nào dòng nhớ cũng song đôi



Anh lại vẽ…

Anh vẽ vào khoảng không trước mặt
Một con đường bằng nắng dắt em lên
Em lo lắng, mắt nhìn xuống đất
Đang yên lành, em chẳng muốn chênh vênh

Rồi mùa thu hạ xuống nhẹ tênh
Mỗi chiếc lá rời cành, tan một nửa
Ai cứ bảo chim ca là cảnh hứa
Họa mi buồn, tiếng hót xót du dương

Hồng vẫn loang trong mộng ảo đêm trường
Một nửa mộng bỏ về phía ấy
Anh vẽ lá che hàng cây run rẩy
Gió quay cuồng, gió giấu được tình xưa?

Ôi cô đơn chơ vơ mộng mơ
Anh một mình trên nắng đường tơ
Thu vắng quá, chiều thu vắng quá!
Toàn vô hình trong gió xa mờ

Anh vẫn vẽ những ước mơ vào nắng
Trên con đường, anh vẽ cả cho em
Những khao khát suốt thời áo trắng
Phút cuối cùng kịp đến, viếng tình đêm

Anh vẽ nốt niềm vui vào nắng
Sắc màu thương giữ nét thật thanh
Em lại cười, giòn giã giữa tươi xanh
Ở phương ấy, yên lành bên người khác!…



Anh đứng lại

Anh đứng lại, hất đầu hỏi hạ
Mây ngang trời đang toan tính điều chi?
Thả thiên tai
Hay là vung địch họa?
Có bằng lòng
buông cuộc sống
trôi đi…

Thì cũng phải làm rơi
mưa đã chứ
Ôi hương mưa bay mướt mát
mắt mi
Nắng khô khan
ướt hỏng
hết kiêu kỳ
Mùa nóng bức
bốc sạch hơi
suồng sã

Anh đứng lại, nhưng tim thì
vượt quá
Đuổi theo em cũng đã
nửa buồn rồi
Quay trở lại
lẽ nào không kịp nữa?
Mịt mùng che, giăng lối rẽ ngang trời

Đất trồi đau
đang nứt toạc em ơi
Anh nắm hụt
tay mây
ngùn ngụt gió
Anh đứng sựng
ghì cuộc đời dang dở
Giữ cho lâu
để em thoát
muộn màng

Anh đứng lại
với mèo tim bên cạnh
Cùng mong em
đường hạnh phúc thênh thang
Ngẩng đầu xem
mây hạ lướt nhẹ nhàng
Cúi xuống thấy
đất đồng
sâu mừng rỡ

Ngoái về xuân, hoa hoa nơ nở
Trông sang thu, lá đổ hàng hàng
Giữa mùa hè
nắng trẻ
cứ chang chang
Tim yếu đuối lại già thêm nỗi nhớ.

ANN xin được giới thiệu với icva chùm thơ của LOBI - một tác giả của LHSVN.

7 comments:

  1. Có một đường link cuối cùng bị lỗi anh Hải ạ (trong bài Anh đứng lại).
    Cảm ơn anh đã chọn mấy bài hát của Ngọc Tân.

    ReplyDelete
  2. Hề hề hề,
    Chết mày rồi Lùn ơi!!!!!
    Chả biết bé ANN giận dỗi cái gì mà quăng cả một chùm thơ lên thế này.
    Chỉ nguyên chuyện đọc cho hết đã toét cả mắt, hỏng cả kính thì làm sao mà mày hưởng thụ được cái hay của thơ chứ hả???
    Thơ hay cũng như phở ngon, ăn một bát thì còn thấy thòm thèm chứ nhồi một lúc cả dăm bát thế này có mà chết nghẹn chứ ngon bổ nỗi gì hử???
    Chết mày chưa , ai bảo tham ăn ..... thơ hử???
    Cầu mong bé ANN lần sau có bực mình thì cũng post từ từ từng bài một thôi. Khổ lắm, khổ lắm lắm.....

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ôi không!!! Anh Bình mà so sánh thế thì em khóc đấy!
      Ăn phở không còn ngon nữa khi no, nhưng thơ thì ngược lại mà, đọc một bài thơ hay sẽ muốn đọc tiếp. Tất nhiên chắc em cũng "lạm dụng" việc nhà trồng được, nên hết bị anh Bình, lại anh Thành thổi còi, hì, hì...
      Em nhớ rồi, sẽ không "tra tấn" cả nhà nữa!!!

      Delete
    2. Hề hề hề,
      Ấy ấy, đừng khóc. ANN mà khóc ra vài bài thơ nữa thì gay lắm.
      Chết thật, dân chuyên toán mà còn "trồng" được lắm thơ thế này thì có nhẽ thiên hạ đổ xô nhau đi học toán mất thôi.
      Tiện thể mình xin post một bài thơ Tán của thầy Ngọc, dạy chuyên Toán Trưng vương ngày xưa như sau:

      HÀM HẠNH PHÚC
      Lê Mộng Ngọc

      Anh dạy tóan, làm thơ đâu có biết.
      Vì thương em nên cũng liều cầm viết
      Giải bài tóan cuộc đời, ẩn số là em
      Đã bao năm anh vất vả đi tìm
      *
      Anh chỉ muốn tình đôi ta đồng biến
      Đạo hàm dương trong khỏang suốt trăm năm
      Để đến khi vô cực đã lại gần
      Hàm hạnh phúc không một lần đổi dấu.

      Chả biết ANN ngày xưa có học Thầy Ngọc hay không, nhưng xem ra có vẻ mượn bút thầy khá nhiều đấy nhỉ.
      Hề hề hề,....

      Delete
  3. Bình ơi,
    Thày Ngọc giờ có khỏe không. Tụi mình thăm Thày từ năm 2003 mà Bình còn nhớ được bài thơ này giỏi thật!
    Thày Ngọc văn thơ lai láng chứ không phải chỉ biết Tán đâu. Thành nhớ hôm đó Thày còn nói chuyện Tây Hồ, Đông Hồ ở Trung Quốc và cả bài thơ Phong Kiều Dạ Bạc nữa mà.

    ReplyDelete
  4. @anh Thành, anh Bình,
    Em có học thầy Ngọc (hì, hì...)và đã được nghe bài Hàm hạnh phúc rồi thì phải, em không còn nhớ lắm. Em áy náy vì vẫn chưa đi thăm thầy được lần nào cả. Có thể tổ chức một buổi gặp cho tất cả học sinh Thầy Ngọc không ạ?!
    Có một việc em phải thanh minh ngay lập tức là LOBI không phải là ANN. ANN viết không thể chuyên nghiệp như LOBI - nhà thơ xịn đấy ạ.
    Về chuyện mượn bút thì anh Bình đúng 100%, nhưng không phải các nhà thơ mượn bút của ai đâu, mà nàng thơ mượn bút con người ta để viết xuống giấy thôi. Khi em dịch mấy bài thơ các anh giao, nhất là bài anh Hải post về sức mạnh vô tri ấy, em đã đọc và giữ tất cả nội dung của bài thơ, ý thơ, triết lý của thơ và cả những hình ảnh mình liên tưởng đến trong đầu, thế rồi tự nhiên có nhu cầu viết ra giấy một số câu, chữ, thế thôi... (Vì thế cho nên, những bức vẽ của anh TN giúp em khá nhiều khi dịch mấy bài thơ trên icva - bật mí một chút và cũng xin cảm ơn họa sĩ của icva rất, rất nhiều. Không có những bức tranh của anh TN chắc không có những bài dịch xuất thần của ANN đâu ạ!!!)
    Những bài em gửi trên icva, trừ bài nào viết ngày tháng ở cuối thì là bài viết mới, còn thì em viết từ trước rồi, thậm chí có bài từ rất lâu, như bài Hoa Siren em viết từ năm 86. Bây giờ, phần vì không có thời gian, nhưng chủ yếu là không đủ cảm xúc để viết, cho nên, những bài viết ấy không nhằm vào ai và không để tặng cho bất cứ ai đâu đấy nhé. Để em kể một chuyện thật như đùa ở cơ quan em cho vui nhé. Mấy đứa ngồi uống trà tán gẫu cuối giờ làm việc, thấy em lắc đầu quầy quậy thương mấy bà, mấy cô có bồ bịch, phải dấu diếm... Có đưa bảo: bà không phải thương chúng nó, chúng nó sướng chết đi được, còn hơn cứ như bà thì có chó nó yêu! May mắn là số em có sao Bắc Đẩu chiếu, nên đúng vào lúc ấy thì iphone lảnh lót báo có tin nhắn (em cũng chẳng nhớ là tin của ai nhắn về việc gì nữa), thế là mấy đứa mắt sáng lên hỏi: ai đấy? Chẳng vội xem tin nhắn (vì biết chắc chắn nó chẳng có liên quan), em tủm tỉm "chó nó nhắn đấy" dưới con mắt nghi ngờ của tụi bạn đồng nghiệp... Hì, hì, kể cho vui vậy thôi ạ. Chúng nó nói kể cũng đúng đấy ạ!!! hê, hê...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hề hề hề,
      1/- Vậy ANN cũng là trò thầy Ngọc, Công Thành có thể có thêm một dữ liệu để giải Sudoku rồi nhé.
      Việc tổ chức để tất cả học sinh thầy Ngọc gặp nhau e không dễ vì đến bây giờ con số ấy không nhỏ kể cả các nhóm A0, sư phạm.... và mọi người đang tứ tán ở nhiều nơi.
      Tuy nhiên nếu ở thành phố Hồ Chí Minh thì không phải là điều không thể vì hầu như năm nào tụi tui cũng có ghé thăm thầy một vài lần. Nhà thầy đã chuyển từ Trần Hưng đạo quận 5 về Cầm Bá Thước quận Bình Thạnh. Nếu bạn nào cần liên lạc với thầy thì cứ a lô, Lùn tui xin làm mõ tận tình.
      2/- Về thơ của LOBI, Lùn tui hổng dám bình loạn gì vì vốn luôn đội sổ môn Văn của lớp mà. Chỉ là đọc để xem có cảm được nó hay không mà thôi. Chỗ nào chửa cảm được thì để đó lúc rảnh đọc lại. Có bình cái chi cũng là do lẩm cẩm mà thôi.

      @ Công Thành: Vẫn biết thầy văn thơ lai láng nên mới có trò như ANN và Nam Mai chớ. Nhưng mà bài này đúng là thầy làm để Tán mà lị, Thành quên lời thầy giới thiệu rồi sao????

      Delete