Pages

Tuesday, January 22, 2013

Mất chim



Ông bị trộm thó mất con yểng. Ông tiếc lắm. Từ ngày về hưu ông chỉ có nó là bạn. Ông đạp xe lùng sục khắp các chợ chim Hà nội. Cuối cùng ông tìm thấy nó ở cửa hàng chim chợ Mơ. Dựng cái xe đạp ông bước vào cửa hàng. Con chim nhận ra ông chủ thì nhảy tung tóe trong lồng, đập cánh phành phạch. Ông giả tảng xem xét mấy con họa mi nhưng mắt vẫn liếc về phía con Yểng thân yêu. Ông ngó nghiêng một hồi rồi hắng giọng hỏi tay chủ quán, anh ơi nhà mình có yểng non bán không? Tay chủ quán làu bàu, bố già hỏi hay nhỉ, mùa này lấy điếu đâu ra Yểng non. Có con yểng già kia bố có lấy thì lấy. Nó biết nói rồi đấy.

Bao nhiêu tiền hả anh?

Hai trẹo cả lồng, không mặc cả.

Ông không nói câu gì dắt xe ra về. Vừa đạp xe ông vừa nghĩ: hai triệu có mà điên. Con yểng ấy mình nuôi gần chục năm rồi, không bị bắt trộm chắc cũng sắp chết già, điên mà bỏ ra hai tháng lương hưu…

Sáng hôm sau ông pha ấm trà ra sân ngồi uống. Tự nhiên ông thấy trống vắng. Ông nhớ tiếng con yểng lảnh lót gọi Ông Ninh Ớooi. Chén trà tự nhiên đắng ngắt. Vớ cái mũ ông dắt xe ra cổng.

Đạp xe gần chợ ông rẽ vào mua mẩu thịt vụn. Ông vào hàng chim hôm qua. Tay chủ quán liếc nhìn ông rồi mặc kệ. Ông cho con chim ăn hết mẩu thịt rồi thủ thỉ, mày rao đi nào: ai chai chè đồng nát bán điiiiiiii. Con yểng ngúc ngoắc cái đầu rồi cất giọng lanh lảnh: Aiiiiiiii chai chè đồng nát bán diidddiiiiiiiii.

Tay chủ hàng chim ngồi bật dậy. Hắn nhìn ông rồi hỏi: ông là chủ cũ con chim này à?

Vâng anh ạ. Tôi nuôi con này gần chục năm nay, tuần trước thì bị ăn trộm mất.

Nể ông là chủ cũ tôi cho ông chuộc với giá là trẹo rưỡi. Thế là hữu nghị lắm rồi.

Ông tần ngần. Ông xót ruột quá. Ông bảo tay chủ quán: tôi có năm trăm anh cho tôi chuộc. Giống yểng này sang tay chủ mới là nó nhịn ăn đến chết. Không bán cho tôi thì anh cũng chả bán được cho ai đâu. Anh bán chim còn lạ gì loài yểng. Anh để cho tôi năm trăm nhé?

Thôi bố già biến đi cho tôi nhờ. Sáng ngày ra đã lắm chuyện. Tôi mua vào đã trẹo tư mà bố giả năm trăm bọ. Thôi ông biến đi.

Ông thở dài rồi đạp xe ra về. Con đường bỗng xa hun hút…..

Rồi mấy ngày sau đó, ngày nào ông cũng đạp xe lên chợ Mơ. Ông cho con chim ăn, ông chơi với nó cả sáng. Cứ ai đến mua chim là ông giật mình thon thót. Ông sợ người ta mua mất con yểng yêu quí của ông. Ông chờ đến kỳ lương hưu…

Sáng nay ông vui lắm, đút túi triệu rưỡi lương hưu ông gò lưng đạp như bay lên chợ Mơ. Ông mò vào hàng chim. Nhìn quanh không thấy con yểng đâu. Ông quay sang tay chủ quán. Hắn không nhìn ông chỉ nói cụt lủn.

Bán rồi!

Ông thẫn thờ dắt xe ra về, đi ngang qua đống rác ông thấy con yểng của mình nằm đó. Ông nhặt nó lên vuốt nhẹ. Ông thì thào : Tao xin lỗi mày yểng ơi, ba ngày hôm qua tao không lên với mày được. Tao phải trông bà lão. Bà ấy ốm.

(Copy trên mạng)

13 comments:

  1. (cũng là chuyện "chim" copied trên mạng, thuộc thể loại vui cười thôi, không phải nhân văn)

    Tìm chim quý
    Cha xứ bị lạc mất con chim quý, ông rất buồn, đi tìm khắp nơi mà không thấy.
    Ông nghĩ chắc nó bị lạc vào nhà ai đó, vì thế hôm sau trước lúc giảng đạo ông hỏi các con chiên:
    - Ai trong số các con có một con chim?
    Tất cả đàn ông trong phòng đứng dậy. Cha xứ biết mình bị hiểu lầm, ông chữa lại:
    - Ý ta là ai trong các con đã nhìn thấy một con chim.
    Tất cả phụ nữ trong phòng đứng dậy.
    - Ồ không, ai trong số các con đã nhìn thấy một con chim, không phải của mình, mà là của hàng xóm.
    Một nửa số phụ nữ trong phòng đứng dậy.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hề hề hề,
      Phải công nhận là ông cha cố này giỏi thiệt. Giỏi hơn Đảng ta nhiều. Giỏi tới mức mọi người đều tin tưởng và trung thực với ổng. Giá như ông ấy làm Tổng bí thư Đảng ta và hỏi trước hội nghi Trung ương rằng: ......
      Mà thôi nhiều thứ để hỏi quá và chắc là chả có được câu trả lời nào trung thực cả nên khỏi hỏi mất công.
      Hề hề hề,....

      Delete
    2. Thuộc loại: sai thì sửa, sửa lại sai, sai lại sửa, sửa lại sai ...
      cái vòng lẩn quẩn như 1 chuyện tiếu lâm của thời xa xưa ấy ;-)

      Delete
  2. Tôi nghĩ tỷ lệ 50% hơi ... Khiêm tốn he he .... Just kidding :-))))))

    Câu chuyện Mất chim tuy ngắn nhưng rất sâu và sắc ... He he
    Từng chi tiết rất đắt:
    Ông già mất chim hỏi Anh có Yieng non bán không ? Định lừa thằng bán chim nhưng không ngờ nó "quái" quá nên đành thương lượng.
    Nếu là một nơi con ngừoi giàu lòng vị tha thì tay bán chim sẽ nói: ô nếu là chim của ông thì xin trả lại cho ông nuôi, có khi thêm đc một người bạn tâm giao...trà lá . Ở một nơi con người quá bận tâm kiếm tiền thì đồng tiền quan trọng hơn tình người.
    Hôm nọ cháu Trang con anh Ninh AIT (dương biết đấy) đi HK đánh rơi iPhone, cháu gọi viber đến máy của mình thì đc người nhặt trả lại ... Không bắt chuộc :-))))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cái Trang con anh Ninh nó xinh quá, học giỏi, cao 1m70. Con trai Tuấn đã có nơi nào chưa, không thì đến đó gần nhà mà cưa cẩm cho tiện nhiều đường: bố cùng chuyên toán CVA, cùng định cư ở Melburne, cùng tâm hồn nghệ sỹ, etc.
      Mà a.Ninh đã hứa với DC năm tới (tức là cuối 2013 này) quay lại Thailand chơi với DC rồi đấy. Hay là nhà Tuấn cùng đi với nhà a.Ninh sang đây đi chơi một lèo luôn thể cùng dịp đó cho vui?

      Delete
    2. Let God does his job :-)))

      Duyên số do Giời he he ! Trèo cao sợ ... Ngã Dương Ạ !

      Chắc chắn sẽ đi Thái lan một ngày gần đây có thể trong năm 13 này ( đã 13 năm chưa quay lại)
      Ko Samui, phuket ...vvv đang vẫy gọi :-)))(

      Delete
    3. Thực ra đi chơi càng đông càng vui. Tớ có 2 xe, đi 3 nhà (tớ, cậu, a.Ninh) thì 2 xe là vừa xinh, người Úc tay lái cũng nghịch như bên Thái này, sang đây lái xe quen luôn khỏi ngại gì. Hồi 2001 a.Ninh qua đây tớ cũng quẳng xe tớ cho anh ấy đi lại cho tiện. Nếu nhà cậu và nhà a.Ninh muốn chinh chiến cả 2 nơi Phuket + Samui thì lấy xe tớ đi là "đại tiện", a.Ninh hình như vẫn còn nhớ loạng quạng một ít tiếng Thái, lái xe lại có GPS chỉ đường cho cũng chẳng sợ lạc. Rồi trên đường đi chơi mà thằng con cậu nó cưa gục con gái a.Ninh thì còn gì hơn nữa, một phát tên trúng bao nhiêu đích.
      Bảo Sinh có viết:
      Chiến trường thích cựu chiến binh
      Ái tình thích kẻ chiến chinh lần đầu.
      Cái Trang nó mới vào đại học, không cưa nhanh bọn sinh viên cùng trường nó cưa mất đấy. Hôm rồi nhà đấy đi SG, cả hội AIT trong SG sững sờ lác hết cả mắt vì cháu Trang xinh xắn, cao ráo hơn người mẫu. Nếu hội con trai con của AITians có thằng nào nhóm ngó cái Trang, tớ sẽ cung cấp "thông tin gián điệp" cho con trai Tuấn biết đối thủ để đề phòng đối thủ, khỏi bất ngờ. Hêhêhê, "đánh đồn không có địch" thì không có hứng mà tấn công nhỉ.

      Delete
  3. Đến và đi

    Số phận con người có giống như muôn vật
    Đến rồi đi nhẹ như gió, như mây
    Hôm qua mất, hôm nay tìm thấy
    Và mai buồn, mốt sẽ lại vui ngay

    Có còn đủ không sự cảm thông, khả năng chia sẻ
    Có cần không sự tin cậy, chở che
    Có đáng không chút lòng tham vô nghĩa
    Có hay không lòng trắc ẩn giữa con người

    Núi sông dễ dời, lòng người khó chuyển
    Hết gió mùa, nắng sẽ lại xanh cây
    Câu chuyện hết, cuộc đời vẫn nối tiếp
    Đến và đi...

    có như gió,
    như mây ?!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Trả lời liền bốn câu "yes, yes, no, yes" cho các câu hỏi mà Ann đặt ra. Rất đồng cảm với bài thơ của Ann. Hầu hết, chỉ trừ một câu này:
      "Núi sông dễ dời, lòng người khó chuyển"
      Có nhầm lẫn gì không đây hả Ann ơi?

      Mình thì thấy lòng người cũng hay thay đổi. Mà chính bản thân mình cũng thay đổi sở thích luôn xoành xoạch. Phải chăng là
      "Núi sông khó dời, lòng người dễ chuyển"?

      Cái quan trọng không phải là thay đổi hay không thay đổi, mà là thay đổi (hay giữ nguyên) vì cái gì.

      Delete
    2. Mấy ai đi rời sông lấp bể ... Đó là cái ý nghĩa thông thường ...
      Còn lòng người thay đổi kiểu ... Đi chơi không đi chơi đi ăn không đi ăn lại càng ... Tầm thường không phải cái để bàn luận ...

      Câu ví núi sông dễ rời lòng người khó chuyển là thủ pháp ngoa dụ không nhất thiết phải đúng theo nghĩa đen ví dụ:

      Núi sông gì thì qua thời gian cũng phải thay đổi

      "Sông kia rày đã nên đồng
      Chỗ làm nhà của chỗ trồng ngô khoai
      Vẳng nghe tiếng ếch bên tai
      Giật mình lại tưởng tiếng ai gọi đò"

      Còn lòng người khó đổi :
      Phương Tây đã nói:
      Anh có thể đưa tôi đi rất xa quê hương, nhưng anh không thể lấy quê hương ra khỏi tôi
      Người việt dù ở chân trời góc bể nào vẫn là người việt ...
      Một bác ở quê dù ra thành thị đến bao lâu cái chất quê vẫn không mất đi được
      Hà nội bây giờ đang ... Biến thành Hà Lội từ từ nhưng chắc chắn ... :-))))

      Vài lời lỗ mỗ ... Cứ việc ném đá nhé ! :-)))

      Delete
    3. Núi sông dễ dời, bản tính khó đổi - là câu thành ngữ, ko phải E sáng rác ra đâu. E chỉ đổi mấy chữ để gieo vần.
      Cũng ko phải ngoa ngữ đâu, quả thực là bản tính con người hình thành từ trong bụng mẹ và sau 3 tuổi thì gần như ko thay đổi nữa: thiện hay ác, xấu hay tốt... Ko còn thay đổi nữa - về lý thuyết là thế! Cái duy nhất con người có thể thay đổi là thói quen, bao gồm cả cách suy nghĩ - học tập, rèn luyện, tiếp nhận thông tin... làm phát triển những tiềm năng trong con người, chứ ko làm mới gì được cả.
      Điều mà A VH nói rằng hay thay đổi là tâm trạng thôi, đó ko phải bản tính - không phải "lòng người"... đâu ạ!
      E hơi "bệnh nghề nghiệp" - sách vở 1 chút, có gì xin đc "chỉ giáo"!

      Delete
    4. Mình hiểu rồi, như vậy trong ngữ cảnh này: "lòng người" (one's heart) được (hay "phải" - Ann bảo thế) hiểu là "bản tính" (nature). Mà theo các cụ nói thì "Nhân chi sơ tính bản thiện".

      Do đó mà lòng người ít thay đổi. Nghe cũng ... logic ;)

      Delete
  4. Đến và Đi,
    Được và Mất
    Tồn tại và Hư vô
    Trật tự và Hỗn mang
    ...
    Mỗi ngày thức dậy ta tự nhủ: Lại một ngày (just another day)...
    Không, đó không chỉ là một ngày nữa ...
    Đó là Hôm Nay , món quà duy nhất mỗi chúng ta đều có như nhau...

    Chúng ta cảm ơn Ngày Hôm Nay ...

    I am grateful of Today !
    (Translated from Louis Shwartzberg: Nature, Beauty and Gratitude)

    ReplyDelete