Pages

Friday, November 29, 2013

Trái tim mùa đông

Hải vừa làm xong được hai bộ phim(*) cực ngắn "trêu tặng" anh QA và các anh chị Xanh & Đỏ. Đã úp lên Youtube rồi nhưng vẫn không biết nên đặt tên quảng cáo cho hai clips này thế nào.

PA 1./ Chú cừu QA và hai bó cỏ tươi
PA 2./ Hai cô cừu vờn một bó "cỏ tuối" tên là QA(**)


Dù sao đi chăng nữa thì vẫn cứ mời các ACE thưởng thức đã ;)

Tản văn của Marcel Proust

MARCEL PROUST
(1871-1922)
 
"Tuileries" là bài đầu tiên trong số 30 đoản văn (cũng có thể gọi là "thơ văn xuôi") mang tựa đề chung "Những giấc mơ màu thời gian" (Rêveries couleur du temps) để dưới một tựa đề chung khác là "Những luyến tiếc" (Les regrets) trongLes Plaisirs et les Jours (Thú vui và Ngày tháng), tuyển tập đầu tay của Proust được ấn hành. Nhà thơ Hoàng Ngọc Biên — dịch giả Proust đầu tiên của Việt Nam — đã chuyển ngữ được nhiều bài trong tuyển tập này.

Wednesday, November 27, 2013

Có đáng đổi tự do...


Trên vực thẳm vô cùng của hạnh phúc
Tôi thấy mình đứng quá chênh vênh

Sunday, November 24, 2013

40 năm dài bao nhiêu?

Nguyễn Công Thành - I Đỏ

Xin phép anh chị em XĐTV đặt đầu đề bài viết bằng câu hỏi tưởng chừng như ngớ ngẩn này! Ở đây "ngớ ngẩn" và "thông minh" rất gần nhau, và giống nhau ở chỗ rất khó trả lời.

Tôi xin bắt đầu phóng sự ảnh bằng bức ảnh gia đình XĐTV. Nhìn qua thì tưởng đây là hai Mẹ Con vì có nét hao hao giống nhau. Nhưng thực sự khoảng cách tuổi của hai người chắc phải > 35 năm, thế thì sao Mẹ lại trẻ thế. Nhân vật người Mẹ là Nguyễn Thị Ngọc Mai lớp I Đỏ, nhân dịp Hội trường 105 năm Chu Văn An theo đoàn quân Đỏ từ Đầm Long kéo về trường để gặp thầy Khải. Nhân vật Con, tên không rõ, năm nay tuổi chừng 17, là con gái rượu của Phạm Bình i Vàng. Ngọc Mai ngay từ cái nhìn đầu tiên đã thấy hình ảnh của mình 40 năm trước và quả thực ảnh của hai người rất đẹp đôi. Nhân vật Con thì khỏi phải bàn, chắc chắn là hoa khôi của Trường Chu Văn An và sau này có thể là Hoa khôi cấp quốc gia hoặc cao hơn.
Xem xong ảnh, mọi người hãy trở lại với câu hỏi đầu bài "40 năm dài bao nhiêu?".

Saturday, November 23, 2013

Tự giới thiệu


Chuyện này xin kể tỏ tường
Phan Lưu vốn họ, Hương này là tên
Xuất thân vốn dĩ Trưng Vương
Sư phạm là bước thẳng đường tiến lên

Thursday, November 21, 2013

Thông báo số 4 "40 năm XANH ra - ĐỎ vào"



Gửi các bạn XDTV,
Sự kiện “40 năm XANH ra - ĐỎ vào” đã được tổ chức thành công tại Đầm Long ngày 16/11/2013, với sự tham gia của Thầy Khải cùng 32 anh chị em XĐTV (con số này khá khiêm tốn so với tiềm lực của XĐTV). Ngoài ra còn có hai bạn Nam Mai và Hương

Wednesday, November 20, 2013

20 tháng 11 và Xanh Đỏ Tím Vàng

Những thành phần “trung kiên” XĐTV tham gia lửa trại Đầm Long
 Trừ mấy ông phó nháy?

Thời gian trôi không phải là nhanh nữa, mà là cực nhanh! Lại một dịp 20 tháng 11 nữa. Năm thứ hai ra đời Xanh Đỏ Tím Vàng! Bang Trưởng nghĩ ra ngày kỷ niệm hoành tráng “40 năm Xanh ra – Đỏ vào” để tiếp tục làm buổi liên hoan còn rầm rộ hơn cả năm đầu tiên ở Thiên Sơn, Suối Ngà.

Thursday, November 14, 2013

Sparkling Chu Văn An 2013

Chúng ta hãy cùng xem Chu Văn An năm 2013:



Sunday, November 3, 2013

Chia tay Mùa Thu HN



Vào dịp cuối thu này, hàng ngày đưa đón con tôi thường được nghe bản nhạc Nhớ Mùa Thu HN của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, nhất là những khi ùn tắc giao thông. Mỗi khi  bản nhạc vang lên là tâm hồn tôi xao xuyến lạ. “Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu…”.
http://tainhaccho.vn/loi-bai-hat/trinh-cong-son/cc4/nho-mua-thu-ha-noi.htm
Ôi! Hà nội của tôi! Sao mà yêu đến thế! Tôi tự hỏi mình tại sao sống ở Hà Nội bao nhiêu năm nay mà tôi lại không nhận ra những vẻ đẹp diệu kỳ này của Hà Nội?!!! Rồi cuối cùng tôi cùng tìm ra câu trả lời cho mình. Đó là vì tâm hồn tôi cằn cỗi, cho nên tôi chỉ nhận thấy những cành lá khẳng khiu tẻ nhạt của cây cơm nguội, những con sâu róm to đùng trên cây bàng, những ngôi nhà cũ bẩn lụp xụp, những cống rãnh hôi thối, những đường phố bụi mù tắc nghẽn giao thông… chứ không nhận ra những vẻ đẹp diệu kỳ của Hà Nội như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Tôi đã không nhận ra vẻ đẹp của “nước Hồ Gươm xanh thắm lòng. Bóng Tháp Rùa thân mật êm ấm lòng…” như  nhạc sĩ Nguyễn Đình Thi, vẻ đẹp của những con “Đường thênh thang ba đình lịch sử. Đường tấp nập hoàn kiếm đồng xuân... những đường phố mà thấy sao tha thiết”… như nhạc sĩ Vũ Thanh hay biết bao thi sĩ, nhạc sĩ ...và biết bao người khác.
     Quả vậy con người ta thường dễ dàng nhận ra những gì đồng cảm với mình. Bởi thế khi tâm hồn người ta đã cằn cỗi, tẻ nhạt hay tệ hại hơn nữa là xấu xa… thì người ta cũng dễ dàng và thường nhận ra trước tiên là những gì cằn cỗi, tẻ nhạt, xấu xa… gần gũi với mình. Điều này không phải đến nay chúng ta mới biết mà thực ra nó đã được ghi vào sách từ rất lâu trước Thiên Chúa Giáng Sinh, từ đó đến nay đã hai thiên niên kỷ rưỡi, mà có lẽ con người đã biết điều này từ lâu hơn thế nữa. Một ví dụ đơn cử là chuyện của nhà triết học lỗi lạc Socrates.
Một hôm Socrates và các học trò ngồi chơi ở cổng thành Athena. Một du khách từ xa tới nghiêng mình kính cẩn:
-Thưa ngài tôi từ thành Mycenae, xứ Peloponnese tới, xin ngài cho biết trước mặt tôi là thành nào và dân ở đó sống ra sao?
Socrates hỏi lại:
-Trước tiên xin ngài cho biết dân ở thành Mycenae. xứ Peloponnese của ngài sinh sống ra sao?
Người du khách trả lời:
-Thưa ngài đó là một lũ láo toét, bệnh hoạn, ích kỷ…và xấu xa!
Socrates trả lời:
-Dân thành Athena cũng là một lũ láo toét, bệnh hoạn, ích kỷ…và xấu xa, thưa ngài!
Một lúc sau lại có một du khách tới và hỏi Socrates một câu tương tự như du khách ban nãy đã hỏi:
-Thưa ngài tôi từ thành Mycenae, xứ Peloponnese tới, xin ngài cho biết trước mặt tôi là thành nào và dân ở đó sống ra sao?
Và Socrates cũng hỏi lại:
-Trước tiên xin ngài cho biết dân ở thành Mycenae, xứ Peloponnese của ngài sinh sống ra sao?
Người du khách cười tươi trả lời:
-Thưa ngài dân thành Mycenae, xứ Peloponnese chúng tôi là những người tuyệt vời, họ sống đạo đức thánh thiện, luôn quan tâm giúp đỡ nhau, cuộc sống của họ thật là tươi đẹp… và nụ cười luôn nở trên môi họ.
Socrates trả lời:
-         Thưa ngài cổng thành Athena đang rộng mở để đón chào ngài! Dân thành Athena cũng là những người tuyệt vời, họ sống đạo đức thánh thiện, luôn quan tâm giúp đỡ nhau, cuộc sống của họ thật là tươi đẹp… và nụ cười luôn nở trên môi họ để đón chào ngài!

Athena  là vị thần của nghề thủ công mỹ nghệ, trí tuệ và cũng là vị thần chiến tranh chính nghĩa đồng thời là vị thần bảo hộ của thủ đô Athens của Hy Lạp.
Khi những người du khách đã đi xa, các môn đệ của Socrates hỏi ông:
Thưa thầy! Tại sao thầy vừa nói “Dân thành Athena là một lũ láo toét, bệnh hoạn, ích kỷ…và xấu xa”, rồi thầy lại nói ngay “Dân thành Athena là những người tuyệt vời, họ sống đạo đức thánh thiện, luôn quan tâm giúp đỡ nhau, cuộc sống của họ thật là tươi đẹp… và nụ cười luôn nở trên môi họ”?
Socrates trả lời:
Các con phải hiểu rằng người du khách thứ nhất chỉ thấy những gì xấu xa của thành Mycenae thì ông ta cũng sẽ chỉ thấy được những gì xấu xa của thành Athena. Còn người du khách thứ hai thấy được những gì tốt đẹp của thành Mycenae, thì ông ta cũng sẽ thấy được những gì tốt đẹp của thành Athena. Xấu hay đẹp đều ở chính mình mà ra cả!
Giờ đây sắp phải chia tay với Mùa Thu Hà Nội, sao mà lưu luyến thế? "Hà Nội mùa thu, ôi xao xuyến trong lòng ta! Như bâng khuâng nghe gió đưa..." (Vũ Thanh). Lại còn phải chuẩn bị đương đầu với sự hà khắc của Mùa Đông Giá Buốt nữa chứ! Ôi tôi ngàn lần xin lỗi Mùa Đông! Bởi vì Mùa Đông tuy giá buốt, nhưng vẫn có những ngày nắng đẹp tuyệt vời. Phải không nhỉ?