Pages

Thursday, October 8, 2015

Xin thầy tiếp tục giảng bài!



Đỏ nhiệt tình như trái tim người giáo viên nhân dân!
http://mp3.zing.vn/bai-hat/bai-ca-nguoi-giao-vien-nhan-dan-dang-duong/zw6iiifo.htmlch



Giáo dục trẻ em nên bắt đầu từ đâu?
Ngày mới về nước, tôi tham gia công tác đoàn ở địa phương và được dự một buổi thảo luận về phương pháp giáo dục với học sinh cấp1. Thầy giáo-Diễn giả chính giới thiệu với những người đến dự cuộc họp về kinh nghiệm giáo dục học sinh:
- Giáo dục trẻ em, đầu tiên cần bắt đầu từ đây...
Thầy chỉ, chỉ vào đầu mình.
Một phụ huynh đứng dậy, nói:
Tôi giáo dục cậu con trai của tôi, ban đầu cũng bắt đầu từ cái đầu của nó, ai ngờ mới một gậy mà đã lăn ra ngất luôn. Thực tiễn chứng minh, rằng bắt đầu từ cái mông vẫn tốt hơn....




Thầy đánh trò vẫn cười thản nhiên (ảnh chụp từ clip)

...
Chính vì thấy ngành giáo dục của ta có vấn đề nên tôi thành lập một trung tâm Tin học - Ngoại ngữ.
Khi hướng dẫn học trò tôi thường nói chuyện vui, để học viên cảm thấy đi học được thoải mái đầu óc, có lợi cho cuộc sống tinh thần. Như thế người ta sẽ ham học và dễ tiếp thu hơn! Chẳng hạn như có một thời gian trung tâm của tôi có hướng dẫn viên, hướng dẫn như robot nên khó hiểu, học viên khó tiếp thu.

Tôi nhận lỗi của trung tâm bằng câu chuyện:
- Giảng viên vẽ lên bảng biểu tượng nút  Microsoft Office Word Help là hình tròn có dấu chấm hỏi. Một học viên kêu lên:
- Ô! Cái mông!!!
Giảng viên giận quá mời giám đốc  trung tâm xuống làm việc. Giám đốc xuống tới nơi, nhìn ngay lên bảng và hỏi học viên:
- Sao bạn thiếu văn hóa thế? Đây là chỗ học tập mà bạn lại vẽ cái mông lên bảng thế này?
Giảng viên vẽ biểu tượng Help đó giống cái mông quá, nên chính giám đốc cũng không nhận ra đó là hình tròn và dấu chấm hỏi của biểu tượng Help, mà cũng tưởng đó là hình cái mông như người học viên kia!


Bụi phấn rơi rơi...
https://www.youtube.com/watch?v=9T3JlvIoei4


Thấy nói chuyện vui với học trò hiệu quả, tôi đã sưu tầm một số câu chuyện:

Thầy giáo Tin Học phê bình Minh trong giờ thực hành WORD
Thầy: Em đánh văn bản chậm quá, phải cố gắng hơn đấy. Vào cỡ em thầy đã có thể đánh được 300 ký tự trong một phút.
Minh: Dạ thưa thầy, em đã rất cố gắng, nhưng có lẽ thầy giáo của thầy giỏi hơn thầy giáo của em !....
Thầy: !!??
...
Nhân viên bảo hành đến thay màn hình mới, quả quyết với chủ nhà:
- Nếu sau khi ấn power, màn hình không bật sáng, thì tôi sẽ ăn hết đống đĩa mềm này.
- Thế thì rất tiếc, xin chúc anh ngon miệng, vì nhà tôi bị mất điện từ sáng.
...
Cô gái bán hàng ở siêu thị nhỏ ngoài phố để ý đến anh chàng làm nghề lập trình suốt ngày đầu bù tóc rối. Một hôm, anh ta đến và lấy ít đĩa CD đặt tại quầy thanh toán.
"Anh này, anh có máy tính không?"
"Có chứ".
"Vậy nó đâu rồi?"
"Tôi để ở nhà".
"Xin lỗi, thế thì không được", cô bán hàng nói. "Anh không thể mua đĩa CD nếu tôi không nhìn thấy cái máy tính của anh. Đó là nguyên tắc".
Hôm sau, anh ta tới và lấy một ít đồ ăn cho chó.
"Anh có chó không?"
"Có chứ", anh ta trả lời. "Tôi để nó ở nhà".
"Xin lỗi", cô bán hàng nói. "Nếu tôi không thấy con chó, tôi không thể bán đồ ăn này. Đó là nguyên tắc".
Vài ngày sau, anh ta đến siêu thị cùng với một anh bạn.
"Cô này, cô nhìn vào đây!".
"Cái gì cơ? Anh làm gì thế?"
"Ồ, tôi đang theo nguyên tắc của cửa hàng. Anh bạn tôi muốn tôi mua tặng một đôi quần lót vào ngày sinh nhật".
...
Tôi sợ quá nên "vãi"...
Một thầy giáo bị đưa vào cấp cứu tại bệnh viện vì bị bí tiểu tiện suốt ba ngày liền. Các bác sĩ xoay sở đủ mọi cách cũng không làm bệnh nhân rịn ra được giọt nước nào. Họ đang toát mồ hôi thì có một ông, ra dáng quan chức đến thăm người nhà, lên tiếng:
- Để đó cho tôi, tôi biết cách điều trị chứng bệnh này!
Ông ta dẫn bệnh nhân vào nhà vệ sinh và chỉ 5 phút sau, người bệnh đã tươi tỉnh đi ra. Các bác sĩ xúm lại hỏi:
- Ông ấy cho ông uống thuốc gì mà tài thế?
- Nào có thuốc men gì đâu? - Bệnh nhân đáp - Ông ta dọa tôi nếu không chịu tiểu tiện thì sẽ tiếp tục cải cách giáo dục, cải cách nữa, cải cách mãi, thay đổi sách giáo khoa lia lịa... Tôi sợ quá nên "vãi"...



Đời tư của tôi...!
Có thời gian học trò trong lớp toàn các em học sinh, vì vậy trước khi vào bài học tôi thường dạy các cháu làm người. Cho tới một hôm, trong lớp có thêm một người đàn ông trạc tuổi trung niên.
Vào lớp tôi giảng:
- Chúa dạy chúng ta không được giết người!
Người đàn ông nói:
- Hay quá!
Tôi vui vẻ tiếp:
- Chúa dạy chúng ta không được trộm cắp!
Người đàn ông vỗ tay:
- Thầy dạy hay quá! Phải thế chứ!
Quá hưng phấn, tôi vung tay:
- Chúa dạy chúng ta không được ngoại tình!
Người đàn ông đứng phắt dậy:
- Xin thầy tiếp tục giảng bài, chứ đừng có chõ mũi vào đời tư của tôi...!

No comments:

Post a Comment