Lễ
Vu Lan, tôi lại chợt liên tưởng đến một câu chuyện viết về người Mẹ mà tôi được
đọc từ hồi còn là sinh viên ở Nga. Vì đã lâu quá rồi, nên tôi chẳng nhớ nổi
bài viết được đăng trên tờ báo nào, tác giả là ai và cũng không thể nhớ chính xác hoàn toàn nội dung câu
chuyện này nữa? Tôi xin kể lại cho các bạn cùng nghe những gì tôi còn nhớ được
nhé!
Pages
▼
Friday, August 28, 2015
Sunday, August 23, 2015
Bài Ca Trên Những Song Sắt
Bây giờ là mùa thu, tôi đã thấy nhiều nơi trên
đường phố bày bán hàng trung thu! Tết trung thu đã gợi nhớ trong
tôi những kỷ niệm thời thơ ấu, những câu chuyện về thiếu nhi... Có
một câu chuyện tôi đã đọc lâu lắm rồi, vì thế tôi chẳng nhớ nổi
mình đã đọc ở đâu, thời gian nào và tác giả là ai nữa. Nhưng tôi
vẫn nhớ tên câu chuyện là "Bài Ca Trên Những Song Sắt" và nội
dung câu chuyện như sau:
Chuyện kể rằng, có một cậu học trò nhỏ hàng ngày đi học
qua một con đường. Trên đường đi, cậu phải qua một công viên và một dãy những
tòa biệt thự kín đáo. |
Monday, August 17, 2015
Chuyện vui gặp mặt XDTV
Hôm qua trên sân Lạc Viên, Xanh thua Tím 2: 3!*
Trước tiên em xin cảm ơn các ACE hôm qua đã giành cho "vịt kìu" bọn em một sự ưu ái hết sức đặc biệt. Nhiệt tình nhất là Bang Trưởng đã bay về dự (và tài trợ) cuộc gặp mặt với sự hiện diện của Thầy.
Lâu lắm rồi bọn em mới có lại cảm giác thật sự hoà mình thân mật giữa những người bạn cùng thời, đã từng chia sẻ với nhau một quá khứ hết sức khó khăn, cái thời đi học và đi sơ tán trong chiến tranh mà những thế hệ sau chúng ta, ở trường Ams chẳng hạn, có lẽ sẽ không bao giờ được, hoặc đúng ra là không bao giờ phải, trải nghiệm. (Thật may cho chúng nó! )
Ơ, suýt lạc đề, lần này mục đích của mình đâu phải là "ôn nghèo kể khổ" nhỉ?
Trước tiên em xin cảm ơn các ACE hôm qua đã giành cho "vịt kìu" bọn em một sự ưu ái hết sức đặc biệt. Nhiệt tình nhất là Bang Trưởng đã bay về dự (và tài trợ) cuộc gặp mặt với sự hiện diện của Thầy.
Lâu lắm rồi bọn em mới có lại cảm giác thật sự hoà mình thân mật giữa những người bạn cùng thời, đã từng chia sẻ với nhau một quá khứ hết sức khó khăn, cái thời đi học và đi sơ tán trong chiến tranh mà những thế hệ sau chúng ta, ở trường Ams chẳng hạn, có lẽ sẽ không bao giờ được, hoặc đúng ra là không bao giờ phải, trải nghiệm. (Thật may cho chúng nó! )
Ơ, suýt lạc đề, lần này mục đích của mình đâu phải là "ôn nghèo kể khổ" nhỉ?