| Cành phượng vĩ la đà/Chiều phai nắng ... |
Pages
Monday, December 31, 2012
Sunday, December 30, 2012
Em ơi Hà Nội phố !
![]() |
| Em ơi ! Hà Nội - phố! Ta còn em mùi hoàng lan Còn em hoa sữa. Tiếng giày gọi đường khuya Thang gác cọt kẹt thời gian Thân gỗ ... Ta còn em màu xanh thật đêm Ngôi sao lẻ Xào xạc chùm cây gió Chiếc lá lạc vào căn xép nhỏ Lá thư quên địa chỉ. Quay về ... |
Saturday, December 29, 2012
Phan Vũ của "Hà Nội - phố"
Có lẽ những người Việt
Nam và đặc biệt người Hà Nội chúng ta không ai không thuộc vài câu bài hát nổi
tiếng “Em ơi, Hà Nội – Phố” của nhạc sĩ Phú Quang. Nhưng không nhiều người biết
tác giả của phần lời bài hát đó là nhà thơ Phan Vũ, và càng ít người hơn biết đầy
đủ về trường ca "Hà Nội – phố", được Phan Vũ sáng tác vào cuối năm 1972, sau 12
ngày đêm "Điện Biên Phủ trên không" máu lửa đầy hào hùng của Hà Nội. Tuesday, December 25, 2012
Giáng sinh ở Nottingham
Sunday, December 23, 2012
Wednesday, December 19, 2012
Jingle Bells in Saigon
![]() |
| Click để xem album "Jingle Bells in Saigon" |
Hắc - Bạch công tử
Sunday, December 16, 2012
Về Cực Nam Tổ Quốc
Hoàng Tiến Cường
Saturday, December 15, 2012
Cho con học ĐH về Tin học ở đâu?
Hỏi:
Em muốn xin các anh, các chị và các bạn tư vấn giùm em.
Con trai em một cháu đang học chuyên Tin lớp 11, em muốn cho theo ngành Công nghệ thông tin - vì em cũng thích ngành này. Hiểu biết của em về IT tương đối hạn chế, vì thế, rất mong nhận được tư vấn của các anh, các chị và các bạn về các vấn đề em đang băn khoăn như sau:1./ Nên học về gì, phần cứng hay phần mềm ? Tại sao lại nên chọn học phần này?
Sunday, December 9, 2012
BIA & LẠC CỔ NGƯ, Meeting với Diễm Hồng
MỘT NGÀY Ở AN GIANG
Đây là một phóng sự về việc chăm sóc và phục vụ Cọp của anh Hoàng Tiến Cường. Ai có nhu cầu nuôi Cọp có thể tham khảo miễn phí.
Saturday, December 8, 2012
Friday, December 7, 2012
Bệnh Vô Cảm
Đại khủng hoảng là thời kỳ suy thoái kinh tế toàn cầu diễn ra từ năm 1929 đến hết các năm 1930 và lấn sang đầu thập kỷ 1940, bắt đầu sau sự sụp đổ của thị trường chứng khoán Phố Wall vào 29 tháng 10 năm 1929 (còn được biết đến như Thứ Ba Đen tối). Nó bắt đầu ở Hoa Kỳ và nhanh chóng lan rộng ra toàn Châu Âu và mọi nơi trên thế giới, phá hủy cả các nước phát triển. Thương mại quốc tế suy sụp rõ rệt, từ thu nhập cá nhân, thuế, lợi tức đều bị ảnh hưởng và suy thoái. Xây dựng gần như bị tê liệt ở nhiều nước. Từ thành thị đến nông thôn đều phải đối mặt với mất mùa, giảm từ 40 đến 60 phần trăm.[1] Các lĩnh vực khai mỏ và khai thác gỗ bị ảnh hưởng lớn nhất. Đại Suy thoái kết thúc vào các thời gian khác nhau tùy theo từng nước. Nó bị coi là "đêm trước" của Thế chiến thứ hai. (Bách khoa toàn thư mở Wikipedia)
Bệnh vô cảm
Giúp người cũng là giúp chính mình vậy.
Thursday, December 6, 2012
Wednesday, December 5, 2012
Đêm cao nguyên lặng gió...
Về với biển ...
Nằm dài trên cát, thả hồn đi chơi vơi
Tuesday, December 4, 2012
Bước tới Hà Tiên bóng xế tà ...
Vài cây thốt nốt núi xa xa
Lơ thơ dưới bến thuyền dăm chiếc
Lác đác bên sông chợ mấy nhà
Monday, December 3, 2012
Báo cáo tình hình chữa bệnh cho họa sỹ XDTV (tiếp)
Sunday, December 2, 2012
Ấn tượng Sài Gòn 2012
![]() |
| Bitexco Tower |
![]() |
| Khi bóng đêm buông xuống, Sài gòn lỗng lẫy quyến rũ một cách ma mị bởi những sắc màu long lanh huyền ảo |
![]() |
| Hàng ngàn bóng đèn li ti tạo nên một cuộc phô diễn của ban đêm. Christmas Light show, bóng đêm mát mẻ che dấu hết những bụi bặm nhễ nhại lam lũ của ban ngày. |
![]() |
| Lung linh huyền ảo như một vũ nữ |
Saturday, December 1, 2012
Gặp bà Thục Oanh - Nhớ thi tài Vũ Hoàng Chương
Tình cờ và cũng là may mắn nữa, vào Sài Gòn lần này tôi được gặp bà góa phụ Vũ Hoàng Chương, tức bà Thục Oanh ở nhà ông Trần Mai Châu, nơi đường Tự Đức cũ. Nhà ở xế ngôi trường Trần Văn Ơn vài chục mét.
![]() |
Thi sĩ Vũ Hoàng Chương -
Ảnh của Cao Lĩnh, Sài gòn 1970 |
Từ lâu tôi đã nghe nữ sĩ Ngân Giang nói về thân thế của Vũ quân. Nhất là tài nội trợ của bà Thục Oanh. Bà nói nhiều lần đến chơi với nhà thơ Vũ Hoàng Chương nơi phố Hàng Điếu, khi ông còn ở Hà Nội. Hai người mải nói chuyện thơ phú, chẳng để ý đến thời gian, Bà Thục Oanh sau khi pha trà rồi ý tứ ngồi cạnh nữ sĩ Ngân Giang. Nhưng bà lui ra ngoài lúc nào chẳng ai hay. Và tới lúc Vũ quân mệt mỏi, vừa đói thuốc vừa đói cơm, thi sĩ đứng dậy đi loanh quanh trong phòng, cũng là lúc bà Thục Oanh bê ra một mâm cơm thịnh soạn. Nữ sĩ Ngân Giang cho tới nay vẫn chưa hết ngạc nhiên: "Tôi không hiểu chị ấy đi chợ và làm cơm vào lúc nào? Bởi tôi có cảm giác như lúc nào Thục Oanh cũng ngồi cạnh tôi".
Thăm giáo xứ Bùi Chu
| Nhà thờ Bùi Chu |
Saigon by night 12-2012
Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai
từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi đây
Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi
Ngựa xe như nước trên đường vẫn qua mau
người ra thăm bến câu chào nói xôn xao
phố xá thênh thang nối chân tôi đến chung vui
Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi lá...la...lá...la
Tiếng cười ngọn gió chan hòa niềm vui say sưa
ôi đời đẹp quá đẹp tràn bao ý thơ
Mùa xuân yêu mến ghi lời hát câu ca để lòng thương nhớ bao ngày vắng nơi xa
sống mãi trong tôi bóng hôm nay sẽ không phai
Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi.
Friday, November 30, 2012
Thóc thật Thóc thật ...

Một ngày mới đang bắt đầu. Ngoài sân, những chú gà mắt nhắm mắt mở đi tìm thức ăn và sỏi đá để tọng căng diều. Duy chỉ có Trống choai là không màng đến, bởi hắn đang mang trong mình "khát vọng truyền nhân".
Một ngày mới đang bắt đầu. Ngoài sân, những chú gà mắt nhắm mắt mở đi tìm thức ăn và sỏi đá để tọng căng diều. Duy chỉ có Trống choai là không màng đến, bởi hắn đang mang trong mình "khát vọng truyền nhân".
Vì các em mái tơ đông quá, hắn lại chỉ một mình, nên phải chơi "bài lừa".Hắn liên tục mổ xuống đất, mỏ ngoác lên:
- Thóc thật! Thóc thật!
Rồi một em tưởng bở chạy lại, lập tức bị Trống choai nhảy lên. Lũ gà con trông thấy kinh hoàng hét lên:
- Khiếp... Khiếp... Khiếp!
Cụ Chó, hàm răng đã rụng quá nửa nhướng đôi tròng mắt lồi to vì bị viễn mà không đeo kính lên hỏi to:
- Đâu... Đâu? Đâu?
Bà Ngan già nghe hỏi chạy ra xem, nhìn thấy đứa cháu yêu bị tai nạn, không biết lam sao đành la:
- Kíu... Kíu... Kíu...
Nghe tiếng la hét ồn ào, chị Vịt trốn con đang tắm dưới sông cùng nhân ngãi vội phi thân lên bờ, nhanh đến nỗi không kịp mặc lại áo lông, lạch bạch chạy ra sân trước. Nhìn thấy cảnh hỗn loạn đó, chị bĩu môi tức giận vì bị phá đám, liền quạt thẳng vào mặt bà già lắm điều:
- Mặc... Mặc! Mặc... Mặc...
Vậy là không ai can thiệp để mặc Trống choai hành sự. Xong việc, hắn ta nhảy lên bờ rào vươn vai, giũ đôi cánh khoan khoái gáy to:
- Trên đời chỉ có thế mà thôi...
Sau tai nạn ấy 9 tháng 10 ngày, em Mái tơ sinh hạ ra hơn chục quả trứng. Bà Ngan già ế chồng sang thăm cháu gái.
Tủi hổ vì sinh ra hơn chục đứa con ngoài giá thú, lại thêm cái đau đớn khi vượt cạn, em Mái tơ khóc lóc:
- Nhục... nhục... nhục... lắm!
Thế rồi xuân qua, hè đến, sự việc kia chìm vào quên lãng...
Một ngày mới lại bắt đầu!
Theo 24h










































