Saturday, March 16, 2013

Hậu mùng 8-3

Hôm nay sau mùng 8-3 đúng một tuần, mới dám viết bài này góp vui cho Xanh Đỏ Tím Vàng vì bài thơ vui sau đây phần nào "động chạm" tới CHỊ EM PHỤ NỮ thân yêu của chúng ta.

Đầu tiên xin thay bức họa của TN bằng bức ảnh chụp bó hoa khổng lồ tặng chị em XĐTV. Đến bây giờ nhà vật lý tôi vẫn chưa hiểu sao chiếc xe đạp không bị "tùng bê" vì bó hoa khủng này??!!
Còn nhớ buổi đầu tiên thành lập mail-đàn Xanh Đỏ Tím Vàng chúng ta sôi nổi bàn luận về "Hịch Tiến Sĩ" mà cho đến bây giờ vẫn chưa rõ tác giả. Lần này theo áng văn thơ quen thuộc, chúng ta lại có Hịch mùng 8-3 sau đây với hoàn cảnh cũng rất gần gũi với anh em XĐTV chúng ta.



Bài hch 8/3

Từng nghe:
Việc rừa bát cốt ở chị em
Chuyện nấu cơm vốn do phụ nữ
Như cánh đàn ông ta từ trước
Vốn biểu quyết chuyện đấy đã lâu
Việc nhà việc nước đã chia
Làm lụng, đi chơi đã rõ
Chuyện gái trai, cờ bạc, các anh được quyền độc lập
Còn dạo shop, buôn dưa các chị hùng cứ một phương
Vừa rồi:
Nhân đàn ông chính sự phiền hà
Bỏ bê việc nhà nên phụ nữ oán hận
Chị em ta thừa cơ gây loạn
Bọn xu nịnh còn bán nước cầu vinh
Nướng tiền anh em trên ngọn lửa hung tàn
Đòi đi shop dù tiền bia anh em ko có
Hành cánh đàn ông đủ muôn ngàn kế
Soi mặt, móc túi khổ không gì bằng
Người bị ép ra shop, còng lưng mua lắc ngọc
Ngán thay túi chẳng còn tiền
Kẻ bị bắt ra tiệm, mua ngay nhẫn vàng
Khốn nỗi ví sao trống quá
Nào hoa, nào quà thật chốn chốn luới giăng
Nào quét, nào rửa thật nơi nơi cạm đặt
Chị há miệng, chị nhe răng
Thử ko làm xem tha hồ nghe chị quát
Nay đi shop, nay đi plaza
Chân tay nào phục dịch cho vừa?
Nặng nề những nỗi phu phen
Không cho anh em được thở
Độc ác thay, trúc Nam Sơn không ghi hết tội,
Dơ bẩn thay, nước Đông Hải không rửa sạch mùi!
Lòng đàn ông đều căm giận,
Trời đất chẳng dung tha
Ta đây:
8-3 dấy nghĩa
Chốn hoang dã nương mình
Ngẫm thù lớn há đội trời chung
Căm phụ nữ thề không cùng sống
Đau lòng nhức óc, chốc đà mấy canh giờ
Nếm mật nằm gai, hình như cũng một hai sớm tối.
Quên ăn vì giận, sách tâm lí suy xét đã tinh,
Ngẫm trước đến nay, chuyện chị em đắn đo càng kỹ
Những trằn trọc trong cơn mộng mị,
Chỉ băn khoăn một nỗi đồ hồi
Vừa khi cờ nghĩa dấy lên,
Chính lúc chị em đang mạnh.
Lại ngặt vì:
Tuấn kiệt như sao buổi sớm,
Nhân tài như lá mùa thu,
Việc bôn tẩu thiếu kẻ đở đần,
Nơi duy ác hiếm người bàn bạc,
Thế mà:
Trông người, người càng vắng bóng,
Miịt mù như nhìn chốn bể khơi.
Tự ta, ta phải dốc lòng,
Vội vã hơn cứu người chết đói.
Bởi thế:
Ngồi rửa bát thì cả núi cũng mòn
Xuống móc cống,thì nước tràn phải cạn
Quét cái nhà,sạch ko kình ngạc
Đã đi chợ là tan tác pig,hen
Đã nấu cơm thì chị em cố nuốt
Thích cái gì thì anh em chìu tuốt
Muốn áo lông thì thịt cún làm cho
Muốn có bồ thì anh em ko dám cáu ^^
...

Thôi thì 1 điều nhịn là 9 điều nhục
Anh em muối mặt làm ngơ
Chẳng những mưu kế kì diệu
Cũng là chưa thấy xưa nay
Xã tắc từ đây vững bền
Giang sơn từ đây đổi mới
Càn khôn bĩ rồi lại thái
Nhật nguyệt hối rồi lại minh
Ngàn năm vết nhục nhã sạch làu
Muôn thuở nền thái bình vững chắc
Âu cũng nhờ trời đất tổ tông
Linh thiêng đã lặng thầm phù trợ;
Bốn phương biển cả thanh bình,
Ban chiếu duy tân khắp chốn.
Xa gần bá cáo,
Ai nấy đều hay.
 
Đọc xong chắc anh em ta đều khí thế phừng phừng, tưởng chừng đang trên chín tầng mây. Xin kéo mọi người lại với thực tế "cơm áo gạo tiền" thường nhật và cảnh giặt giũ bếp núc, để thấy vị thế của chúng ta như trong bức tranh cạnh bên.

Nguyễn Công Thành


10 comments:

  1. Anh Thành dũng cảm quá!

    Đỉnh điểm cao nhất của bài Hịch này là hai câu:
    "Ngẫm thù lớn há ngủ giường chung
    Căm phụ nữ thề không have sex..."

    Sau đó là khí thế cứ xuống dần dần ;)
    Công nhận là bạo gan, đề tài này rất là "đụng chạm" đấy nhé.

    ReplyDelete
  2. Anh kiếm ở đâu ra mấy cái ảnh tếu vậy? Vi phạm tất cả các định luật về vật lý thế này thì chắc là đã qua công nghệ mi trang (aka photoshop) rồi!

    ReplyDelete
    Replies
    1. @VH

      Ảnh xe hoa là ảnh thực 100%, còn ảnh sau là ảnh ghép rõ ràng. Hay nhất là con mèo nhìn ngước lên ông chủ đang bị treo trên dây phơi!

      Delete
  3. Hề hề hề,
    Cái ni kho6ngb phải Hịch mà là Cáo đấy.
    Công Thành tẩu hỏa nhập thơ rồi à????

    ReplyDelete
    Replies

    1. Công nhận với Bình thơ này dựa trên bài Đại Cáo Bình Ngô và nếu CT là tác giả sẽ gọi là "Tiểu Cáo Bình 8-3".
      Đây là bài thơ sưu tầm trên mạng và CT giữ nguyên bản chính không thêm bớt gì.
      Nói thêm là CT nếu có "hận phụ nữ" thì cũng chưa đến mức "há đội trời chung" như trong bài thơ. Nhưng chuyện rửa bát thì đúng là rất chia sẻ, vì đó là việc CT "ghét nhất" và chỉ phải làm vào 8-3.
      Anh em XĐTV có ý kiến gì phát biểu nhé, vui lên vì 8-3 qua rồi.

      Delete
    2. E thì lại cứ tưởng lúc a Công Thành gõ bài này và post lên mạng thì bị vợ gọi nên sợ quá! Khiến cho đầu óc u mê, chân tay run rảy mà gõ nhầm Cáo thành Hịch cơ đấy.

      Delete
    3. Có lẽ tác giả cũng không đến nỗi nhầm Cáo thành Hịch đâu. Đơn giản là vì Hịch nghe nó "khí thế" hơn và có nhiều bản "Hịch..." rất nổi tiếng.

      Còn "sợ vợ" thì ai chẳng có, chỉ có điều có "dũng cảm" nói ra không thôi! Anh Bình Đỏ còn sợ cả vợ hàng xóm nữa cơ, không biết ra đường đi bên nào cho đúng đây?

      Trả giá cho chuyện post bài này, anh Thành phải "rửa bát" cả tháng 3 đấy. He he...
      :-))

      Delete
  4. Bài hịch tì rất hay nhưng bốc phét, ko thực tế, giọng hài do vậy bị đẩy quá lên.
    Thực tế anh em ta chị sợ lũ vợ thôi, chứ làm gì mà "căm thù ko đội trời chung"

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hề hề hề,
      Bác dạy chí phải, sợ "lũ vợ"......
      Mà sợ nhất lại là sợ vợ của mấy anh láng giềng bác ạ......
      Hề hề hề,....

      Delete
    2. Bang trưởng chơi chữ:
      "Lũ vợ", cơn lũ kinh hoàng quét đi tiền tài sở thích đam mê,... Còn lại mỗi một đầy tớ ngoan ngoãn, chấp nhận ...
      SỐNG CHUNG VỚI ... LŨ (vợ)... :-)))

      @anh Bình, cơn "Lũ" nhà láng giềng dễ quét mình ... Ra đê ... Hê hê !

      Delete