Showing posts with label perspective. Show all posts
Showing posts with label perspective. Show all posts

Friday, August 1, 2014

Anh vẫn không thay đổi! Em cũng thế!

C. G. Jung (1875-1961)
Hôm nay nhân dịp... quốc khánh Thuỵ sĩ chẳng lẽ lại viết hoặc bàn nữa về Roger FedererStan Wawrinka?

Ngày xưa, khi tôi mới ở nhà quê ra tỉnh, chưa biết chơi tennis, khi cả Martina Hingis và Federer cũng chưa nổi thì có lẽ Ursula Andress là người Thụy Sĩ nổi tiếng nhất mà tôi biết [1]!

BTW, trong clip này có một số hình ảnh về các diễn viên trong phim 007 xưa và nay (Bond Girls: How They Looked Then...And Now).

Friday, July 4, 2014

Văn hoá trồng cây và môi trường

Cây ổi quê
Ngày xưa Quản Trọng bên Tàu đã từng nói "thập niên chi kế mạc như thụ mộc" ... (Vì lợi ích mười năm thì trồng cây). Trong cuộc đời chúng ta, từ khi biết tư duy hẳn ai cũng thấy cây xanh như một phần của cuộc sống như nắng gió và ... cái đó.
Cũng vì cây xanh quá đỗi gần gũi nên có khi vai trò của nó bị xem thường, sức hấp dẫn của nó bị bỏ qua, đến một khi bừng mắt dậy, có khi rừng xưa đã ... khép, ruộng kia đã bê tông hoá, hồ kia đã lấp, và thế hệ trẻ em chỉ còn biết đến những thứ cây nhân tạo, cây cột điện, cây đèn đường ...

Friday, June 20, 2014

Có một loài chim thông minh...

Chú quạ mang biệt hiệu 007
Chắc nhiều người trong chúng ta, dù bây giờ đã lớn tuổi cả rồi nhưng nếu nhắc đến chuyện "Chú quạ thông minh" hẳn còn nhớ câu chuyện ngụ ngôn, gần như hoang đường của thời lớp một lớp hai về loài chim thông minh này.

Người lớn chúng ta, nếu có dịp kể chuyện này cho con hay cháu có lẽ ai cũng đều nghĩ thầm trong bụng đây là một chuyện hoàn toàn là tưởng tượng, một dạng "cổ tích" cho trẻ con.

Sunday, May 25, 2014

Thoát Á luận


Chân dung Fukuzawa Yukichi
Bảo tàng Quốc gia Lịch sử Tự nhiên Paris, 1862.
Lời giới thiệu theo nguồn wikipedia - Mõ iCVA:
Fukuzawa Yukichi (福泽 谕 吉, 10/1/1835 - 3/2/1901) là một tác giả Nhật Bản, nhà văn trường phái Khai sáng, giáo viên, người phiên dịch, doanh nhân đồng thời là một nhà báo. Ông là người đã sáng lập ra Đại học Keio-Gijuku - trường đại học lâu đời nhất của Nhật Bản, tờ báo Jiji-Shinpo và Viện Nghiên cứu bệnh truyền nhiễm. Ông là một nhà tư tưởng trường phái tự do và là nhà hoạt động dân quyền tiên phong của Nhật Bản. 

Ý tưởng của ông về chính phủ và các tổ chức xã hội đã tạo dấu ấn mãi mãi qua những thay đổi nhanh chóng của Nhật Bản trong thời kỳ Minh Trị. Ông được coi là một trong những người sáng lập của Nhật Bản thời hiện đại. Ông còn được gọi là một Voltaire của Nhật Bản. 

Monday, April 22, 2013

“Sự trăn trở của một kẻ lười biếng” khiến ta phải trăn trở

Xin đăng lại một bài viết (không rõ tác giả là ai) trên báo Lao Động mà bạn BH đã giới thiệu cho chúng tôi "Vì bài đó có rất nhiều ý hay về thay đổi hệ thống đào tạo cho đất nước". 
Thực ra bài viết chỉ tóm tắt lại một số điều đã trình bày trong clip Youtube, kèm theo một chút nhận xét cá nhân. Nếu có chút thời giờ, mời mọi người xem toàn bộ clip.


Clip "Sự trăn trở của một kẻ lười biếng" đã gây chấn động trong  cộng đồng mạng. Một  học sinh lớp 12 tự cho mình trăn trở với nền giáo dục của đất nước và nói lên sự trăn trở đó suốt một giờ đồng hồ.

Wednesday, December 19, 2012

Hắc - Bạch công tử

Tuần vừa rồi khá im ắng trên blog iCVA và cả mail đàn trothaykhai. Dường như sau 20/11 và những cuộc tiệc tùng liên miên của Chi hội Xanh Đỏ Tím Vàng - phía Nam, cùng với các bài phóng (nhiễu) sự của ... đa sĩ Tuấn Nguyễn (họa sĩ, nhiếp ảnh gia, du lịch sĩ, hoạt náo viên, còm sĩ...) mọi người đang chờ một sự bùng nổ mới liên quan đến "Ngày tận thế 21/12/2012" chăng? Trong khi chờ đợi câu trả lời, tôi xin post bài về các công tử miền Tây nổi tiếng của Việt Nam (và cả trên thế giới) với hai cái tên Hắc - Bạch công tử.

Cả hai công tử là những tay chơi nổi tiếng ở miên Nam những năm 1920 - 1930, để lại nhiều giai thoại về ăn chơi hoang phí, và sau này hậu vận thê thảm. Tuy nhiên những giai thoại họ đẻ lại xúng đáng được ghi vào kỷ lục Guiness và mang đậm phong cách ăn chơi theo kiểu Việt Nam.

Saturday, December 1, 2012

Thăm giáo xứ Bùi Chu


Đây là một ký sự do phóng viên Hoàng Tiến Cường viết về chuyến viếng thăm tòa giám mục Bùi Chu, một trong những danh ... địa của đất Bắc. Mời toàn thể anh chị em XĐTV vào "chiêm mục"

Nhà thờ Bùi Chu
Lời tựa: Nhân dịp ra Bắc sớm vài ngày trước khi dự lễ mừng thọ thầy Khải, người đã dạy & làm chủ nhiệm lớp những năm phổ thông (trung học), mới  tranh thủ gọi điện cho anh bạn học cùng đại học sống ở Nam Định. Anh bạn rất sẵn sàng dắt đi chơi và tìm hiểu đây đó. Ngồi ngẫm lại hồi nhỏ (năm 1971-1972) do trường không có phòng học đã phải từng ngồi học nhờ trong tòa tổng giám mục của Tổng giáo phận Hà nội, nay có điều kiện nên xin đi thăm tòa giám mục giáo phận Bùi Chu là đất gốc của đạo thiên chúa ở Việt Nam. Anh bạn sốt sắng nhận lời và nói có đồng nghiệp làm ăn tại vùng đất đó có quen với các cha xứ nên có thể vào tham quan được.
Vì không hiểu về đạo Thiên chúa nên nhờ cọp con F1 đọc và hiệu đính.
Người viết bài này dưới góc độ cảm nhận của một khách tham quan chứ không phải dưới con mắt của người theo Đạo hay nhà nghiên cứu tôn giáo, vì vậy có những điểm chưa chuẩn xác là ngoài mong muốn, xin mọi người lượng thứ và bổ sung.

Thursday, September 13, 2012

ICVA và vấn đề GIÁO DỤC, DU HỌC


Kính gửi anh chị em và các bạn!

Chiều CN 9-9 vừa rồi em có đến thăm thầy Khải ngồi chơi cả buổi chiều.
Thầy rất vui và cho biết thầy vẫn theo dõi các chương trình giảng dạy
của các trưởng ở Mỹ, Anh, Pháp, Úc... Thầy bảo xem họ dạy như thế nào và bảo bài tập của họ thường ít đánh đố hơn của các lớp chuyên VN.
Thầy kể anh Ngọc đã mời thầy 30-9 này đi cùng các học trò cũ. Khi hỏi
thăm con gái Minh học thế nào, thầy bảo đừng gây áp lực bắt nó cứ phải
đoạt giải này giải nọ trong các kỳ thi học sinh giỏi nữa mà phải xem nó thích cái gì? (Cháu mấy năm vừa rồi liên tiếp được giải toán, tin học và ngoại ngữ mà). Thầy đưa ra ví dụ như ông Dương Thụ vốn là bạn học của thầy, nhưng ông ấy đã bỏ toán mà đi theo con đường âm nhạc, cuối cùng ông ấy là nhạc sĩ xuất sắc thế cơ mà! Thầy bảo các ông ở bộ Giáo Dục trước đây cứ làm như bọn đoạt giải các kỳ thi lớn sau này sẽ vực dậy cả đất nước, nên áp lực lên bọn trẻ lớn quá, lẽ ra phải để cho chúng nó phát triển tự nhiên mới phải. (Bây giờ bộ Giáo dục vẫn chưa thống nhất về chuyện giảng dạy) Nhưng thầy lại bảo nếu cháu nó thích học thì cứ động viên, nếu nó thích học toán thì ông sẽ dạy cho, nếu nó thích học nhạc... thì tìm người dạy cho nó môn nào nó thích. Điều kiện để làm học trò của ông chỉ là có thích học toán hay không mà thôi!
Thầy kêu một số trường hợp chỉ có bố mẹ thích cho con học toán, nhưng chính chúng nó lại không thích. Thế mà bố mẹ chúng nó vẫn cứ nài ép thầy dạy cho chúng nó. Việc đi du học cũng vậy, thầy khuyên nên tính kỹ, để cho chúng nó lớn, có nhận tức rồi hãy cho đi kẻo lại như 1 số trường hợp nhà có tiền cứ cho con đi du học bừa bãi, thế là đi 6-7 năm sau về chỉ toàn chơi chứ có học được cái gì đâu? Em bảo anh trai em ở Đức thì cứ thúc dục cho cháu sang bên đó, nhưng e và bà nội cháu thì muốn ít nhất là học xong phổ thông mới đi. Thầy bảo đúng rồi! Kể cả học xong ĐH mới đi cũng chẳng sao, vì khi đó nó sẽ biết cần phải học cái gì, chứ cái gì cúng học thì chịu sao nổi, khó mà có kết quả tốt được! Thầy bảo vậy là rất thuận lợi cho cháu, vì bác nó như thế là rất quan tâm đến chuyện học của nó, chứ không phải như nhiều người đón người nhà sang chỉ đê kiếm tiền thôi!
Tối qua em đã nói chuyện với anh trai em, anh ấy bảo thầy Khải đã bảo thế thì nên nghe lời thầy, vì đó là tâm huyết và kinh nghiệm của thầy, nó ở nhà mà lại thích học toán thì chỉ làm cho thầy vất vả thêm chứ thầy có được cái gì đâu? (Ngoài niềm vui day học của thầy). Anh con bác ruột e là Đỗ Kim Cương cũng là học trò tầy khải 76-79, nên mọi người trong nhà rất vui khi sắp tới gia đình lại có thêm 1 học trò của thầy Khải nữa! Thôi nhé! Để khi khác em nói chuyện thêm sau. Chúc tất cả anh chị em luôn vui vẻ và xứng đáng là học trò của thầy!

Trần Quang Minh 79-82
 
Các anh,

Em học khóa 79-82. Vinh dự là học trò của Thầy, được đứng trong cùng tập thể với các anh.

Với sự cố gắng và quyết tâm của các anh, Group "TrothayKhai" và Blog "ichuvanan" đã được sinh ra. Rút kinh nghiêm từ việc các hội nhóm mọc lên như nấm, nhưng sự tồn tại của chúng đều ở trạng thái thờ ơ và lay lắt - do thiếu mục đích và ý tưởng chung. Và với mong muốn tập thể chúng ta không chỉ tồn tại đến 30/9/2012, em có một vài suy nghĩ muốn trao đổi cùng các anh và các bạn như sau:

1- Các anh và các bạn đều là tinh hoa một thời, một số hiện đang giữ những trọng trách quan trọng, là những người định hình cho sự phát triển của đất nước. Liệu có thể chia sẻ các hiểu biết hoặc nhìn nhận của mình cho bạn bè đồng môn hoặc con em chúng ta thông qua Blog "ichuvanan" được hay không ?

Để làm việc này, có thể mở trên Blog các mục như "Kỹ thuật thế giới" để bác Tuấn (Nguyễn) ở Úc, hoặc các anh khác có hiểu biết về lĩnh vực này post bài - cũng là một cách để nâng tầm khoa học nước nhà. Hoặc mục " Xu hướng kinh doanh " ... chẳng hạn, để góp phần tạo ra các Mark Zuckerberg của Việt Nam trong tương lai. Hay mục " Dự án tìm người hợp tác", tìm CEO ..., vì trong số các anh, các bạn hẳn nhiều người có tài nhưng chưa có dịp làm thiên hạ "lác mắt", trong khi đó lại có rât nhiều nơi treo bảng cầu hiền lại bói không ra các "yếu nhân" ưng ý. Đấy là còn chưa nói đến việc thế hệ F1 của chúng ta có nhiều cháu cũng đang muốn "thi thố với đời" nhưng chưa tìm được nơi hợp ý, thì "ichuvanan" cũng là nơi các cháu có thể tìm đến để tham khảo.

Em thấy trên mạng có Mr. Alan Phan, sau bao năm lăn lộn xứ người hay chia sẻ các suy nghĩ của ông ấy về các vấn đề kinh tế, xã hội hiện tại. Thế thì tại sao chúng ta không thể làm như ông ấy ? Với tư chất của các anh, với kinh nghiệm sống dày dạn của mình ( cả kinh nghiệm thất bại nữa) chả lẽ không có gì để viết, để chia sẻ ? Nếu làm được điều này hẳn sẽ có nhiều người vào Blog "ichuvanan" của chúng ta để tham khảo, góp ý và thậm chí cả để đề nghị giúp đỡ nữa. Mà biết đâu, các anh, các bạn sẽ giúp người khác tránh được những sai lầm, thất bại không đáng có.

Ví dụ như em, em có một số vấn đề về tương lai con cái mà không biết hỏi ai. Con các anh phần nhiều đã lớn (trừ các bác tập 2, 3 :)) laughing) nhưng con em hiện đứa lớn nhất vừa thi Đại học, em không biết nên cho cháu học ngành gì, đi nước nào học, hay nên học trong nước ... Nếu đưa vấn đề này ra Group "TrothayKhai" để hỏi, được các anh, các bạn chỉ bảo thêm thì hay quá - để 4-5 năm Đại học của cháu không bị bỏ phí vì định hướng sai. Tất nhiên, vấn đề này đầy ông tư vấn trên mạng, nhưng ý kiến của các anh, các bạn hiển nhiên được tôn trọng và đánh giá cao hơn rất nhiều - vì toàn người có kinh nghiệm thực tế cả.

Và như các anh đã thấy, Blog nên có chỗ cho những người yêu văn học, phim ảnh, hội họa tập hợp. Giúp chúng ta nhớ lại "thời thanh niên sôi nổi", hoặc giúp cập nhật các tác phẩm hay, mới, đáng đọc, đáng xem, mà chúng ta vì lý do nào đó chưa kịp update. Như thế cũng quá tốt, phải không các anh ? 

2- Hội, nhóm chúng ta có thể yêu cầu đóng góp Hội phí và phát hành Thẻ Hội viên, cho phép các thành viên được sử dụng ưu đãi các dịch vụ của các Công ty hoặc cửa hàng của các thành viên trong Hội. Ví dụ, nếu đến ăn ở Quán A sẽ được giảm giá 15%, hoặc đi nghỉ ở Resort B sẽ được chiết khấu 10%, hay sử dụng dịch vụ của Cty Luật C sẽ được  ...miễn phí  :) happy( có thể không cần biết quán đó, hay Cty đó của ai). Em "ăn trộm" ý tưởng này của Hội Cựu sinh viên VN tại Pháp.

Trên đây là một vài suy nghĩ "thô sơ" của em. Mong các anh và các bạn có thêm các sáng kiến đóng góp nữa - để mình cùng nhau xây dựng Hội ichuvanan ngày càng phát triển.

Cảm ơn các anh và các bạn đã bớt thời gian để đọc.

Em, Tuấn (khóa 79-82)

Thursday, September 6, 2012

Tục ngữ về “Yêu” trong tiếng Anh và tiếng Việt

Yêu nhau lắm, cắn nhau đau
(Trích lược)
Bài nghiên cứu nhằm khảo sát các đặc điểm ngôn ngữ của tục ngữ về "Yêu" trong tiếng Anh và tiếng Việt. Đặc biệt là cấu trúc ngữ pháp, nét nghĩa ẩn chứa bên trong mỗi câu tục ngữ, nét tương đồng và dị biệt giữa tục ngữ về "Yêu" trong tiếng Anh và tiếng Việt.
Từ khóa / Key words: tục ngữ về "yêu",  love proverbs

Friday, August 31, 2012

Kiếp sau, nếu có...

Anh này, nếu có kiếp sau, chắc chắn tôi sẽ làm đàn ông. Để làm gì ư?!

Để con gái tôi, dù nó có cả ngày ôm cổ anh thầm thì: "con yêu mẹ nhất quả đất", thì đến khi cô giáo dạy mẫu giáo bảo nó vẽ "người em yêu quí nhất" nó sẽ vẽ tôi thật to, tô màu thật đẹp trên cả trang giấy khổ lớn và giải thích rất đơn giản là "tại không còn đủ chỗ để vẽ mẹ nữa, nên chỉ vẽ được mỗi bố thôi!". 

Mà "bật mí" cho anh biết nhé, đến lúc đó, tôi sẽ đi công tác thật nhiều, bởi vì tâm lý mấy bà vợ là thích mấy ông đi công tác để đỡ phải vắt tay lên trán từ tối hôm trước lo đổi món này nọ cho bữa ăn tối hôm sau, buổi chiều về nhà đỡ phải nhặt nhạnh bộ quần áo ngủ thay ra bị vứt ngay dưới đất, bên cạnh cánh cửa tủ quần áo vẫn còn đang mở rộng và đáng ghét nhất là phải bế con mèo đang nằm ngủ ngon lành trong đống quần áo sạch ra để mang mấy bộ quần áo đã được giặt giũ thơm tho, bất đắc dĩ trở thành ổ cho mèo ấy, bỏ vào máy giặt giặt lại. 

Còn gì nữa không nhỉ?! À, phải rồi, làm đàn ông, tôi sẽ được làm những việc nặng nhọc, như quyếtđịnh xem trái đất sẽ ra saotrong thập kỷ tới này, rồi quyết định xem ai nên làm Tổng thống Mỹ này, rồi... tối nào cũng phải thức khuya để xem mấy trận bóng đá giải ngoại hạng Anh này.

Nhiều việc nặng nhọc lắm. Chứ còn mấy việc đưa đón con cái đi học, dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ, phơi phóng, là lượt quần áo cho cả nhà, chợ búa, cơm nước, rồi ngày tết ngày nhất lo lắng quà cáp nội ngoại, sắp xếp kế hoạch về quê... thì ai chẳng làm được cơ chứ. Đấy là loại lao động "phổ thông" không cần "trình cao"! 

Chắc chắn là tôi sẽ làm đàn ông. Đơn giản vì tôi có thể mặc quần đùi, áo may ô, thậm chí cởi trần ra đường mà chẳng ai bảo tôi khiêu khích họ, vì tôi mà xảy ra đụng xe, thậm chí vì tôi mà các anh về nhà cãi nhau với vợ. 

Làm đàn ông, tôi có thể thay bữa tối bằng chục vại bia hơi với mấy củ lạc, tha hồ giảm cân nữa chứ. 

À quên, nhưng cơ mà làm đàn ông tôi sẽ không được hơi tí là chảy nước mắt. Không thể tuần nào cũng đi may sắm. Quần áo thì chỉ có mỗi kiểu sơ-vin cắm thùng, rồi lại cắm thùng sơ-vin, đâu có được áo váy xanh đỏ. Mà chết thật, làm đàn ông thì phấn nước, má hồng, son môi, chì kẻ mắt, mascara, kem tẩy trang lại không được dùng. Ối giời ơi, làm đàn ông còn phải đi kiếm tiền nữa, không làm ra tiền được thì chết với vợ, với con... 

Ừ nhỉ, suýt nữa thì quên khuấy đi mất. 

Thôi, thì, kiếp sau, nếu có, tôi sẽ lại cứ làm vợ anh vậy. Cứ để con gái tôi nó vẽ anh trên cả trang giấy, nhưng mà nó sẽ ôm cổ tôi hàng ngày và thủ thỉ rằng "con yêu mẹ nhất quả đất"...

ANN

Những ánh sáng nho nhỏ của một que diêm...

Mấy hôm vừa rồi ốm quá nên chưa đọc hết được thông tin của anh em! Nhưng cũng xin đóng góp 1 câu chuyện, có lẽ hợp với chúng ta!
Một buổi tối nọ, ông John Keller, một diễn giả nổi tiếng được mời thuyết trình trước khoảng 100000 người tại sân vân động Los Angeles bên Mỹ. Đang diễn thuyết, bỗng ông dừng lại và nói: "Bây giờ xin các bạn đừng sợ. Tôi sắp cho tắt tất cả đèn trong sân vận động này."

Thursday, August 30, 2012

Không nói về Tình yêu...


CHIẾN TRANH và HÒA BÌNH
Vô vàn lần xin lỗi đại văn hào L.Tônxtôi, vì buộc phải mượn tựa đề nổi tiếng của ông để viết về những xúc cảm phức tạp trong tôi bây giờ.

Xin hãy thử đặt mình vào vị trí của tôi và tưởng tượng, trong một chiều đẹp nắng, nắm tay chồng con dạo chơi trên một bờ biển vắng thanh bình, thì được báo tin, trước cửa nhà mình tìm thấy một quả tên lửa máy bay, dài hơn một mét, to hơn bắp chuối...

Quả tên lửa nằm ngủ yên dưới móng nhà hàng xóm ấy đã gần nửa thế kỷ. Đó là căn nhà của nguyên Chỉ huy trưởng trận địa pháo cao xạ, người đã từng bắn rơi máy bay B52 trong những ngày tháng oanh liệt năm nào. Nếu căn nhà không bị dỡ bỏ, đào móng sâu để chuẩn bị xây nhà cao tầng, thì quả tên lửa sẽ còn nằm đó chưa biết bao nhiêu lâu nữa.

20 năm trước, dưới lòng đất ngôi nhà của bà nội tôi giữa phố cổ cũng đã tìm thấy một quả bom tấn chưa nổ. Tôi nhớ được báo tin này khi đang học ở nước ngoài và cũng nhớ cảm giác thật khó tả khi biết rằng cả tuổi thơ của mình đã sống trên bom đạn, theo đúng nghĩa đen.

Và giờ đây, tuổi thơ của các con tôi cũng đã trôi qua trên mảnh đất liền kề với bom đạn.

Vậy mà, sẽ còn bao nhiêu bom đạn ngay giữa lòng đất Thủ đô, bao nhiêu bom mìn chưa nổ trong lòng đất trên khắp Việt Nam yêu dấu này, còn biết bao nhiêu hiểm họa đe dọa những đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong hòa bình?!

Tôi thấy mình tức giận, nước mắt ứa ra và căm ghét chiến tranh, như không thể căm ghét điều gì hơn thế.

Chiến tranh, khủng bố, giết người, bạo lực... người ta tranh giành nhau đủ thứ trên đời. Nhỏ là tranh nhau gái đẹp, rồi chức vị, những mối lợi có thể tính thành bạc triệu, bạc tỷ. Lớn hơn, người ta tranh giành nhau đất đai, lãnh thổ, tranh giành ảnh hưởng, tranh giành nguồn năng lượng, tranh giành và chém giết lẫn nhau.

Cũng là con người, có những người cả đời chỉ biết yêu thương, có những người cả đời chỉ ôm thù hận.

Thậm chí cùng là yêu thương, có người làm tất cả để người mình yêu được hạnh phúc. Có người làm tất cả, từ quấy nhiễu, đe dọa, giết chết người mình yêu, để cảm thấy thỏa mãn.

Người ta bảo nếu không có chiến tranh làm sao hiểu hết ý nghĩa của hòa bình. Nếu không có đau khổ, làm sao cảm nhận được hạnh phúc... Sự ngụy biện ấy sẽ tiếp tục đưa loài người đi tới đâu, sẽ hủy diệt loài người, trước khi kịp hiểu ra giá trị thực của cuộc sống.

Có lẽ, đã đến lúc, mỗi ngày được sống, mỗi người được sống, nên cố làm một điều gì đó, cho dù thật nhỏ bé, cho cái chung, để gìn giữ cuộc sống trên trái đất này...

...

ANN

Mong manh và nguy hiểm...

Tình yêu, thứ tình cảm mong manh, nguy hiểm, thường làm người ta đau khổ... không hiểu tại làm sao cứ bắt con người trăn trở mãi thế nhỉ?
Có lẽ, cần phải thêm vào tứ khổ của loài người ("sinh", "lão", "bệnh", "tử") một chữ "tình" nữa chăng?!

Người ta kiếm tìm nguyên nhân của tình yêu trong các "xung năng sống" (theo Freud và các học trò của ông), rồi phân tích tình yêu bằng các loại cảm giác, xúc cảm, tình cảm... cuối cùng tìm thấy những chất hóc-môn sinh lý tạo ra những cảm giác "yêu đương"...

Rồi, người ta phân chia rạch ròi tình yêu ra thành các yếu tố khác nhau: tình cảm, tình dục, hôn nhân và gia đình... Thế là người ta đòi tự do yêu đương, tự do tình dục, tự do ly hôn... để lúc nào cũng chênh vênh giữa các mâu thuẫn không thể giải quyết: Một bên là chung thuỷ, một bên là những cảm xúc sâu kín; Một bên là trách nhiệm, một bên là đam mê; Một bên là sự bình yên của bền vững, một bên là sự ngọt ngào của phiêu lưu...

Thế là, người ta đòi hỏi tách bạch từng chuyện: yêu là yêu, thích là thích, muốn là muốn, trách nhiệm là trách nhiệm... Vậy là, có thể lấy nhau mà không cần tình yêu, yêu nhau mà không cần ăn ở với nhau, ăn ở với nhau mà không cần lấy nhau, thậm chí "bóc bánh, trả tiền" không cần có tình cảm với nhau...

Người ta chạy từ việc kìm nén cảm xúc, tình cảm, tới việc buông thả; chạy từ thói đạo đức giả, sang cuộc sống phóng túng...

Thật may, giờ đây con người có vẻ như đang tỉnh ngộ, có vẻ như đang đấu tranh cho cái quyền được yêu chân thành và được sống trung thực, để vươn tới một sự hài hoà không chỉ trong tình yêu mà suốt cả cuộc đời... thì phải!!!

ANN


Posted by Anonymous to Lớp i at August 28, 2012 4:43 AM
--

Friday, August 17, 2012

Suy nghĩ bên lề về "văn hóa kên kên" nhân chuyện "thơ nhập đồng"

A di đà phật, nước Nam ta bây giờ nhiều kên kên quá. Đó là điều mà tôi thốt lên khi đọc bài thứ hai "Thần thơ sĩ, tiến sĩ viện trưởng, giáo sư Xuân Tóc Đỏ" [2] về cái gọi là hiện tượng "thơ nhập đồng" mà ai đó đã giới thiệu trong phần comment bài "Tiền nhân mượn bút..." [1].
Dấu hiệu không lành khi thấy quạ, kên kên bay đầy trời, quang quác ghê rợn

Bạn chắc hẳn còn nhớ trong phim, mỗi khi quay cảnh quạ hay chính xác hơn là kên kên bay đầy trời, kêu quang quác ghê rợn là thế nào cũng có chuyện chết chóc. Đấy cũng là cảm giác của tôi khi đọc lướt bài báo và phần comments.

Tuesday, August 14, 2012

Tiền nhân mượn bút ... :(

ĐƠN XIN TỔ CHỨC HỘI THẢO THƠ CẤP QUỐC GIA

Kính gửi: Hội nhà văn VN

Trước hết, xin tự giới thiệu, tôi là một người yêu văn chương vô cùng. Điều này có trời đất chứng giám, tổ tiên chứng giám. Nếu so với ông Hoàng Quang Thuận thì tôi chỉ kém một chút về khoản "nhập đồng" thôi.

Monday, August 13, 2012

"Hiện tượng" thơ Thiền ...

"Thi vân Yên Tử" của Hoàng Quang Thuận có phải thơ nhập đồng ???

Luật sư Nguyễn Minh Tâm

TNc: Ối giời ơi, lại thế này nữa sao ! Tôi thốt kêu lên như vậy khi đọc bài của luật sư Minh Tâm từ Sài Gòn vừa gửi ra. Không thể ngờ thơ thần, thơ Phật của anh Hoàng Quang Thuận đã làm cho bao vị tai to mặt lớn và một số thi nhân Hội Nhà văn VN mụ mị, tấu lên bài ca siêu việt như bị nhập đồng. Hóa ra HQT chuyển thành văn vần các bài viết của ông Trần Trương mà thôi ! Cám ơn LS Nguyễn Minh Tâm đã vì sự trung thực đóng góp để bạn đọc không bị hỏa mù....

 Tôi quen anh Hoàng Quang Thuận đến nay cũng gần hai mươi năm, đã từng cùng nhau đi chùa dâng hương lễ Phật. Một sự trùng hợp thật ngẫu nhiên, hai cặp vợ chồng chúng tôi đều cùng tuổi Quý Tị và Giáp ngọ. Thời đó, hai gia đình thường gặp nhau. Đã lâu lắm, do bận công việc nên không gặp nhau nữa. Nhưng tôi vẫn nhớ về anh, như một người bạn tâm tình.

 Khi anh viết xong và đem in 63 bài thơ trong tập 'Thi vân Yên tử", anh có nói chuyện với tôi về căn nguyên ra đời của các bài thơ ấy. Tôi cũng tin như vậy, vì tôi là người tin vào tâm linh, một niềm tin tự nhiên từ máu thịt của mình. Từ niềm tin ấy, tôi đã vô tư quảng bá tập thơ "Thi vân Yên Tử" với sự ra đời đặc biệt của nó  với bạn bè. Nhưng hầu như, ai được tôi thông tin cũng chỉ cười mà không nói gì.

 Tình cờ, khi lên Yên Tử, tôi vào quầy sách của Ban quản lý, thấy cuốn "CHÙA YÊN TỬ, LỊCH SỬ - TRUYỀN THUYẾT DI TÍCH VÀ DANH THẮNG" của tác giả Trần Trương, Trưởng Ban quản lý Yên Tử (1992-2003), tôi đã đọc ngấu nghiến bởi sự thôi thúc của tâm linh, một niềm tin bất diệt vào sự hiển linh của Đức Phật Hoàng Trần Nhân Tông, Người Anh Hùng dân tộc và Đệ Nhất Tổ Thiền Trúc Lâm Yên Tử.

 Đọc xong cuốn sách, tự nhiên tôi có liên tưởng đến 63 bài thơ "Thiền" của anh Hoàng Quang Thuận và thật ngẫu nhiên, tôi phát hiện ra trong hầu hết các bài thơ anh Thuận viết, đều lấy từ nội dung cuốn sách này, thậm chí có nhiều bài thơ, câu thơ còn sao chép nguyên xi câu văn của tác giả Trần Trương. Tôi sững người và liên tưởng tới điều anh Thuận nói về  xuất xứ của 63 bài thơ được anh viết trong ba đêm với trạng thái như "nhập đồng", như có "ai" đó, từ cõi cao xanh thúc giục anh phải viết. Tuy nhiên, vì là bạn bè, nên tôi cũng không nỡ trao đổi với anh, e anh tự ái rồi giận tôi. Vả lại, tôi coi đó là một niềm vui riêng của anh, niềm vui có thể chia sẻ trong phạm vi bạn bè, chẳng ảnh hưởng gì đến nhân tình thế thái. Thế rồi, năm tháng trôi qua, do bận công việc, tôi cũng không còn để ý đến điều đó nữa.

 Mấy ngày gần đây, tôi được biết Tạp chí Nhà văn (Hội Nhà văn Việt Nam) đã tổ chức Hội thảo "Hoàng Quang Thuận với non thiêng Yên Tử" đã thu hút rất nhiều người quan tâm đến dự. Có nhiều ý kiến xung quanh hiện tượng này với các lời khen, chê khác nhau. Đặc biệt, tôi được biết anh Hoàng Quang Thuận đã khiêm tốn mà nói rằng : Anh không phải là tác giả của hai tập thơ mà "đó là do tiền nhân mượn bút tôi để viết thơ". Tôi hiểu rằng, theo anh Thuận, tập thơ THI VÂN YÊN TỬ" gồm 63 bài đó không phải là của anh, mà là của "tiền nhân". Tôi không dám khẳng định "tiền nhân" theo anh nói, có phải là Đức Phật Hoàng Trần Nhân Tông không? Tôi còn biết người ta đã giúp anh nộp hồ sơ những tập thơ "nhập đồng" của anh để tham gia dự Giải Noben văn chương nữa ! Điều này đã khiến tôi giật mình một lần nữa vì điều tôi cho là bình thường đã vượt qua cái ngưỡng bình thường của nó mất rồi.

 Tôi đã bình tâm suy ngẫm mấy ngày nay để tìm cách xử xự thế nào cho hợp lẽ, hợp tình. Trong tôi, có hai luồng tư tưởng ám ảnh : Một là, về đời thực, nếu im lặng thì sẽ giữ được tình bạn với Hoàng Quang Thuận; và hai là, tôi sợ, nếu sự thật như tôi phân tích dưới đây, thì anh Hoàng Quang Thuận đã có một hành vi mà tự thân anh ấy sẽ phải lãnh theo luật Nhân – Quả của Nhà Phật. Tôi không dám khẳng định điều gì, nhưng nếu như sự thật là  không có một "tiền nhân" nào mượn bút anh để viết thơ như anh nói, mà chỉ do anh  biên soạn lại thành thơ từ nội dung cuốn sách " Chùa Yên Tử, Lịch sử - Truyền thuyết di tích và Danh thắng", thì Nam-Mô-A-Di-Đà-Phật, anh Thuận đã  tạo một NGHIỆP rất nặng nề, cần phải hồi tâm mới mong có thể chuyển được.

 Tôi lục trong tủ sách gia đình để tìm cuốn sách "Chùa Yên tử, Lịch sử - Truyền thuyết di tích và Danh thắng" xuất bản lần đầu tiên, từ trước khi  Anh Hoàng Quang Thuận viết 63 bài thơ gọi là "Thiền". Thật tiếc, cuốn sách ấy đã bị thất lạc, chỉ còn cuốn được tái bản lần thứ tư do Nhà xuất bản Văn hóa Thông tin, xuất bản vào Quý 2/2005. Tôi đành phải sử dụng cuốn này vậy.

 Cuốn sách của Trần Trương gồm có Lời nói đầu và ba chương. Chương 1 : Đường về Cõi Phật. Chương 2: Bầu trời cảnh Bụt; và Chương 3 : Ông Vua hóa Phật. Toàn bộ cuốn sách gồm có 21 bài viết giới thiệu, miêu tả về các sự kiện lịch sử, những địa danh, cảnh vật, chùa chiền trong hệ thống Danh sơn Yên Tử để giúp người hành hương tìm hiểu nơi  mình đến dâng hương lễ Phật.

 Với tấm lòng chân thành đó, tôi quyết định viết bài này để hầu mong góp phần làm sáng tỏ sự thật về tập thơ "nhập đồng" của anh.  Nếu anh Thuận đọc mà buồn hoặc giận dữ thì tôi thành tâm tạ lỗi. Nhưng dù thế nào, tôi cũng mong anh đọc và suy nghĩ để cảm nhận được động cơ, mục đích viết bài của tôi, chỉ mong anh hiểu rằng, tôi viết với một cái tâm trong sáng, cái TÂM của một NGƯỜI THEO ĐẠO PHẬT, để giúp anh.

 Tôi dùng phương pháp so sánh để chứng minh suy nghĩ của tôi, rằng : những bài thơ của anh Hoàng Quang Thuận có xuất xứ từ cuốn sách nói trên của tác giả Trần Trương, chứ không phải là thơ "nhập đồng". Tôi chỉ chọn một số bài trong tập thơ để so sánh và xin dẫn chiếu đến người đọc, nếu ai quan tâm thì tìm cuốn sách đó để so sánh các bài khác cho đầy đủ. Cách so sánh của tôi là : Nêu những đoạn văn trong cuốn sách của tác giả Trần Trương, sau đó là bài thơ của anh Hoàng Quang Thuận trong tập "Thi vân Yên Tử" do Nhà xuất bản Hội Nhà văn, xuất bản tháng 3/1998 để người đọc cùng suy ngẫm.

***

1. Trang 20-21 cuốn sách của Trần Trương (sau đây gọi tắt là cuốn sách) viết :
  " Hồ Yên Trung nằm ở ngang lưng núi. Hồ rộng hàng ngàn mẫu, nằm lọt giữa bốn bề núi biếc. Nước từ khe suối đổ về. Đôi gò bồng đảo bập bềnh trên sóng nước giữa hồ. Bồng đảo phủ đầy thông… Thỉnh thoảng, một vài chú cá to phởn chí, tung mình lên cao rồi rơi xuống, tạo thành quần sóng lan xa, lan xa mãi.
 Ở một góc hồ, thấp thoáng trong khe núi, bầy le le, vịt trời vui đùa nhau, tung cánh… Những đêm trăng sáng, lòng hồ đầy ánh trăng. Bốn bề im ắng, chỉ nghe tiếng chim gù trên núi. Thực là một bức tranh sơn thủy hữu tình… Hồ Yên Trung – Nàng Công Chúa Ngủ Quên nay đã thức… Tạo hóa khéo bày tuyệt tác của thiên thiên. Được kết tụ bởi mây trời non nước thanh hương sắc con người. Nàng vô tư không một chút ưu phiền".

- Trong bài thơ "Hồ Yên Trung" (trang 15), anh Thuận viết :
Yên Trung vắt vẻo ngang lưng núi
Bốn bề mây biếc sóng lô xô
Đôi bồng đảo bập bềnh trên sóng
Cả rừng thông xao động mặt hồ".

Tạo hóa bày tuyệt tác thiên nhiên
Kết tụ bởi mây trời non nước
Nàng vô tư không chút ưu phiền
Ngắm sao trời đầu gối Hoa Yên.


- Trong bài "Đêm hồ Yên Tử" (trang 17), anh Thuận viết :
Cát vàng thoai thoải sóng lao xao
Cá to phởn chí nhảy lên cao
Le le xanh biếc đùa tung cánh
Chim gù trên núi cảnh tiêu dao

Sơn thủy hữu tình động tiên đào
Lạc đường Lưu – Nguyễn đếm trời sao
Lòng hồ đầy ắp đêm trăng sáng
Vua Trần thưởng nguyệt, nhớ năm nào.


2. Trang 24, cuốn sách viết :
  " Đến hẻm núi kia có ba tên cướp nhảy ra chặn đường, vua Trần khoan thai ra hiệu cho Bảo Sái cho chúng vài lạng bạc, cả suất cơm chay để độ đường. Đoạn ngồi trên mình ngựa, Ngài thuyết giáo, thức tỉnh từ tâm, đoạn trừ tam độc trong lòng chúng…
 … Cả ba quỳ sụp xuống lạy tạ và hứa rằng " sẽ trở về lương thiện làm ăn". Kể từ ngày đó, chúng bỏ nghề đao búa, chăm chỉ nghề nông, siêng làm công đức xây dựng chùa miếu, trở thành các tín đồ ngoan đạo của Trúc Lâm. Và từ độ ấy, nạn cướp nơi đây được tiệt trừ. Con đường dốc gập ghềnh nơi hẻm núi, kẻ lại người qua được bình an".

- Trong bài "Kẻ cướp chắn đường" (trang 19), anh Thuận viết :
Ba tên kẻ cướp nhảy chắn đường
Vua Trần cho bạc lẫn phần cơm
Nhẹ nhàng thuyết giáo trừ tâm độc
Cả ba quỳ lạy hứa hoàn lương

Bỏ nghề đao búa thiện giáo đường
Sơn lâm từ ấy hết tai ương
Gập gềnh hẻm núi người qua lại
Bình an vô sự hết đạo cường".


3. Trang 29, cuốn sách viết :
  " Trưa hè oi ả. Tiếng suối mùa mưa reo réo rắt hòa với tiếng chim rừng ca lảnh lót. Hoa rừng muôn sắc tỏa hương theo gió thơm ngào ngạt. Bụi đường trường quyện lẫn mồ hôi khiến cả hai bức bối. Vua Trần đóng khố, nhoài mình nơi dòng nước trong xanh. Dòng suối cuốn trôi bụi trần ra sông biển. Kể từ dịp ấy, suối được đặt tên : Suối Vua Tắm".

- Trong bài "Suối Tắm" (trang 20), anh Thuận viết :
Trưa hè oi ả tiếng suối reo
Chim ca lảnh lót giữa lưng đèo
Hoa rừng hương sắc hương theo gió
Đàn cá xuôi dòng nước trong veo".


4. Trang 34, cuốn sách viết :
  " Phía bên kia cầu là cổng tam quan, dáng vẻ cổ kính, đắp nổi đôi câu đổi viết theo chữ thảo "Cổ tự lưu danh Linh Nhâm Tự"… Xung quanh chùa xum xuê cây trái. Quả trứng gà sai chíu chít vàng ươm. Quả hồng đỏ thắm như hàng trăm chiếc đèn lồng treo lơ lửng. Quả mận tím trĩu cành lúc lỉu… Gần đây, nhiều nhà nghiên cứu cho rằng Linh Nhâm là tên của một vị Thiền sư đã được Tổ Trúc Lâm giao xây dựng ngôi chùa và nhiều năm trụ trì ở chùa này. Tên của Thiền sư được đặt tên cho chùa…".

- Trong bài "Chùa Cầm Thực" (trang 26), anh Thuận viết :
Tam quan đắp nổi Linh Nham Tự
Thiền sư có phải đặt tên thầy
Mận chín trĩu cành lúc lỉu quả
Trứng gà chiu chít cả trong mây

Linh Nham đâu khác nơi tiên cảnh
Hồng đỏ như trăm đèn lồng cầy…


5. Trang 40, cuốn sách viết :
  " Thưở xưa, cánh đồng Nam Mẫu nước ngập trắng. Từ dốc Quàng Hái, muốn vào Yên Tử, phải đi bè mà vào. Hay tin Vua Trần vào Yên Tử, các cung tần mĩ nữ của triều đình đã tìm về, gặp Vua ở tại con dốc này. Họ than khóc thảm thiết, xin Vua quay trở lại triều đình… Vua cho lập đàn tràng cầu Phật Tổ Như Lai. Vài ngày sau, nước ở hồ Nam Mẫu rút hết. Lòng hồ phơi ra, khá bằng phẳng. Đất nơi đáy hồ thật màu mỡ. Dân bản ùa ra bắt tôm, cá, khai khẩn bãi hoang, thành ruộng vườn. Cánh đồng Nam Mẫu được khai sinh".

 - Trong bài "Làng Cung Nữ" (trang 28), anh Thuận viết :
 Làng Mụ, Làng Nương đường Nam Mẫu
 Xưa kia nước ngập trắng lòng hồ
Vua Trần thương xót đoàn cung nữ
Lòng trung không trở lại kinh đô

 Vua lập đàn cầu Phật Như Lai
Nước hồ rút hết ruộng đất dài
Đáy hồ mầu mỡ -  tôm cùng cá
Làng Mụ, làng Nương được sinh khai.


6. Trang 53, cuốn sách viết :
  "Cá tôm say nước nhảy lia thia. Trăm hoa khoe sắc bên bờ suối… Mới hay chín suối chỉ chung một dòng… Con suối cắt chia tuyến đường Hạ Kiệu – Nam Mẫu thành chín đoạn".

- Trong bài "Chín suối chung một dòng" (trang 36), anh Thuận viết :
Trăm hoa khoe sắc bên bờ suối
Cá tôm say nước nhảy lia thia
Mới hay chín suối chung dòng một
Đường đi Nam Mẫu suối cắt lìa.


7. Trang 79-80-82, cuốn sách viết :
  " Hãy vào Lăng Quy Đức. Lăng quây bốn mặt thành vuông vức, bao quanh ngôi tháp cổ… Mái tường lăng lợp bằng ngói mũi hài, đổ về hai phía, dáng cong theo dáng mái chùa…Mặt ngoài các tảng đá chạm nổi hoa văn sóng nước hình quả núi, đường  nét cách điệu uốn lượn rất tinh tế…Bệ tháp tạo nên bởi hàng chục phiến đá xanh ghép lại…Tầng đầu mở hướng chính nam, bên trong thờ tượng Trần Nhân Tông ngồi thiền ở thế liên hoa, vẻ mặt dung dị, cảm thông, thanh cao và trí huệ… Thi thoảng vẫn thấy xuất hiện cặp rắn đen nằm chầu bên tượng Tổ trong tháp. Trông thấy bóng người, rắn thu mình ẩn núp vào trong… Bốn cây đại cổ, thân dáng hình rồng đứng nép sau tường Lăng Quy Đức, lá rủ vào sân lăng. Cành đại trổ đầy hoa. Hương hoa thơm ngào ngạt. Cánh hoa rắc vàng sân mộ Tổ".

- Trong bài "Lăng Quy Đức (trang 43), anh Thuận viết :
 Lăng quây vuông vức bốn mặt thành
 Ngói hài hai phía dáng thanh thanh
 Mặt ngoài đá chạm hoa văn sóng
 Bệ tháp nằm trên phiến đá xanh

 Tầng đầu mở cửa hướng chánh nam
 Vua Trần nhập diệt cõi Niết Bàn
Rắn đen một cặp chầu bên tượng
Nền Lăng xưa chính Ngọa Vân am.

Hai cây đại cổ dáng hình rồng
Đứng nép bên tường đã trổ bông
Hương hoa thơm nát vườn mộ Tổ
Ngày xưa Tam tổ đã vun trồng


8. Trang 84, cuốn sách viết :
" Những đêm trăng sáng, bên tháp ngắm trăng thật thú vị. Trăng treo trên cành Tùng. Trăng rắc vàng trên cánh hoa Đại sực nức hương và đính hạt sương đêm. Trăng gắn váo đỉnh Tháp . Mỗi bước trăng trôi, cảnh vật nơi đây lung linh huyền ảo".

- Trong bài "Trăng Yên Tử (trang 46), anh Thuận viết :
Trăng treo lơ lửng trên cành Tùng
Trăng rắc vàng lên cánh hoa nhung
Sương đêm sực nức mùi hoa đại
Mỗi bước trăng trôi giữa núi rừng

Lung linh huyền ảo ánh trăng rơi
Tiếng hạc trong đêm tận cõi trời…


9. Trang 98, cuốn sách viết :
  "Trong ngách hang, có một núm đá, nước nhỏ tí tách từng giọt một, cả đêm chưa đầy một bát con. Nhà sư gọi đó là sữa mẹ. Một điều kì lạ : Khi bát nước đầy, từ núm không nhỏ thêm giọt nào nữa. Nền chùa sạch khô không giọt nước thừa tràn".

- Trong bài "Sữa mẹ" (trang 52), anh Thuận viết :
 Ngách hang núi đá núm vú con
Sữa mẹ linh thiêng nhỏ giọt tràn
Nhỏ dần từng giọt đêm đầy bát
Nước đầy chỉ một bát con con.


10. Trang 103, cuốn sách viết :
" Bóng Tùng thấp thoáng bên ô cửa. ngày nay, các "ông" Rồng xanh thi thoảng lại xuất hiện… Những lúc trở trời, các "ông" bò ra nằm la liệt… Một con rắn lớn từ xà ngang buông mình xuống ban thờ, náu mình vào Tượng Phật nhìn ra".

- Trong bài "Rắn xanh Yên Tử" (trang 31), anh Thuận viết :
Bóng Tùng thấp thoáng bên ô cửa
Rồng xanh thi thoảng nghỉ trên bàn
Mấy ông rắn lớn nằm trên mái
Náu mình tượng Phật ngắm giang san.


11. Trang 108, cuốn sách viết :
"Quanh am là rừng trúc bạt ngàn. Trúc chen nhau mọc dưới tán lá của rừng cây cổ thụ. Trúc lách qua kẽ đá nền am, vươn lên những đọt măng mập mạp. Đây là phế tích Am Thiền Định. Xưa chưa dựng chùa, các nhà sư tu hành nơi am cỏ, hòa mình với chim muông, với thiên nhiên hoang dã".

- Trong bài "Am xưa" (trang 58), anh Thuận viết :
Trúc lách qua kẽ đá nền am
Đọt măng mập mạp giữa đá vàng
Bạt ngàn trúc biếc chen hoa nở
Gió thổi lau thưa vọng tiếng đàn.

12. Trang 110, cuốn sách viết :
"Thác vàng còn lớn gấp bội phần. Vách đá cao dốc đứng. Nước từ đỉnh dốc tuôn trắng xóa, khác nào dải lụa khổng lồ. Ngọn nước như từ trời đổ xuống. Cây rừng khép tán, đứng dưới chân thác ngước nhìn lên, ta chỉ thấy mảnh trời trên ngọn tháp. Nhà văn Vũ Khai đặt tên cho thác là "Thiên Thủy" (nước trời). Với Thác Vàng, nước không hề khô cạn".

-  Trong bài  "Thác Vàng" (trang 54), anh Thuận viết :
Ngọn nước như từ trời đổ xuống
Cây rừng khép tán nép bên khe
Mảnh trời ngọn tháp thiên thu thủy
Đâu biết nơi đây có nắng hè.


13. Trang 111, cuốn sách viết :
" Rừng ở đây nguyên sơ và tuyệt đẹp. Cây cổ thụ vươn cao, xòe tán rộng. Rừng già âmn u. Ánh nắng mặt trời không lọt rơi xuống đất…Dây leo chằng chịt, vắt từ cây này sang cây kia. Một thế giới chim muông, hoa lá dần hiện ra…. Cành khô kêu răng rắc dưới chân. Hương cây, lá mục nồng ngai ngái. Trên đường, từng đoạn lại thấy cây Tùng cổ, như thể người xưa đánh dấu đường".

-  Trong bài "Đường rừng" (trang 22), anh Thuận viết :
" Cổ thụ vươn cao xòe tán rộng
Rừng già nắng lọt đốm hoa rơi
Dây leo chằng chịt vắt cành lá
Chim rừng líu lót với hương trời.

Cây khô răng rắc dưới chân đi
Lá mục nồng ngai hoa từ bi
Trên đường lác đác cây tùng cổ
Thợ trời khéo đặt cảnh thiên trì.


14. Trang 126, cuốn sách viết :
" Gọi là chùa Vân Tiêu, bởi chùa tọa lạc trên triền núi phía Tây dãy Yên Tử. Dãy núi như trường thành chắn ngang luồng gió biển thổi vào. Hơi nước tới đây, ngưng đọng lại thành mây. Mây, gió bị chắn ở sườn Nam, được thoát ra nơi triền núi phía Tây. Mây trôi lờ lững trên triền non Yên Tử, tới đây lập tức bị tiêu tan. Nên dù ở gần đỉnh núi, chùa Vân Tiêu ít khi bị mây mù che phủ, khác hẳn chùa Bảo Sái ở cùng một độ cao. Ở nơi mây cứ đến là tan, nên chùa mang tên là Vân Tiêu… Phía trước cửa chùa là vườn tháp chín tầng, giống như Hòn Ngọc… Cả khối nặng tòa tháp đè lên lưng của một ông rùa đá to lớn…".

- Trong bài Chùa Vân Tiêu (trang 50), anh Thuận viết :
Vân Tiêu quay hướng phía Tây phương
Dãy núi Yên Tử án thành đường
Mây trôi lờ lững trên Yên Tử
Tùng xanh lãng đãng bóng trong sương

Mây đến Vân Tiêu mây tự tan
Chín tầng chùa tháp giữa non ngàn
Im lìm trên một ông rùa đá
Hoa cười rung cánh khóm địa lan.

15. Trang 135, cuốn  sách viết :
" Chóp núi cách tượng An Kỳ Sinh 721 mét, ban đầu, đường đi trên núi khá bằng phẳng, qua một vạt rừng cây lúp xúp, một vạt rừng cây cảnh tự nhiên, chỉ cao hơn đầu người một chút, gốc rễ còi cọc, cong queo và mốc thếch, tô điểm những đóa hoa trà mi, hoa trứng gà, hoa mai…muôn hồng nghìn tía… Chếch về phía phải, có một vạt cây rừng sú, vẹt. Thật kỳ lạ : Sú vẹt ở bờ sông lại ngự trên đỉnh núi (!). Những chú ốc sên, những chú còng… ẩn mình trong kẽ đá suốt mùa đông, chỉ đợi xuân sang là xuất hiện. chúng biến nơi đây thành vương quốc riêng, xa cách cõi trần nơi bờ sông bãi sú.

Qua khỏi vạt cây là bãi đá. Dọc sống núi cơ man nào là đá. Những phiến đá nhỏ, to, cao, thấp thiên hình vạn trạng. Đá xếp thành bậc thang nâng bước chân du khách. Có những phiến đá giống như bầy cá Sấu nằm trườn ườn phơi nắng, xen lẫn với cá voi, éch ộp, thờn bơn…Dưới chân chùa Đồng, ngổn ngang xếp những  tảng đá lớn vuông vức như quân cờ. Lưng đá hằn sâu ngấn sóng nước. Những vỏ sò, vỏ ốc hóa thạch còn lưu trong kẽ đá. Đã một thời, đỉnh ngọn Yên Sơn là bờ biển. Trải qua kỳ kiến tạo vỏ trái đất cách đây hàng triệu năm, bờ bể lại trở thành chóp núi. Và đỉnh Yên Sơn đã trở thành một bảo tàng  tự nhiên lưu dấu tích sự đồi thay dâu bể thời Hồng hoang".

- Trong bài "Đỉnh non thiêng" (trang 70), anh Thuận viết :
Yên Sơn tô điểm đóa trà mi
Sú vẹt non cao thật dị kỳ
Ốc, còng, sên nhỏ nằm trong đá
Quốc vương xa lánh cõi trần bi

Bậc đá làm thang giỏi thợ trời
Đá hình cá sấu nằm chơi vơi
Cá voi, éch ộp, thờn bơn dẹt
Biển cả - đại dương giữa lưng trời

Có lẽ ngày xưa thưở hồng hoang
Yên Sơn bể biếc của kim hoàng
Trải bao biến địa sông thành núi
Đỉnh Yên nay thành một bảo tàng


16. Trang 143 - 144, cuốn  sách viết :
" Trên non Yên Tử, vào ngày trời quang, phóng tầm mắt tới chân trời xa tắp : Một vùng đồi núi nhấp nhô như sóng, lúp xúp dưới chân ta. Thị xã Uông Bí, mỏ than Vàng Danh, vùng Tràng Lương Đông Triều và Hà Bắc hiện ra như bức tranh thủy mạc. Xa xa, Vịnh Hạ Long xanh xanh mờ  vệt đảo. Mặt Vịnh lung linh dưới ánh mặt trời. Dòng sông Bạch Đằng in bóng núi Tràng Kênh…Gió lùa vào kẽ đá, phát ra muôn tiếng nhạc bổng trầm. Giữa khung cảnh đất trời kỳ vĩ và ngoạn mục, du khách xốn xang đến khó tả. Tâm hồn nhẹ nhỏm và thanh thoát. Bao nỗi ưu phiền trần tục được tiêu tan. Cảm giác kỳ diệu ấy, chỉ khi lên chùa Đồng mới có".

- Trong bài "Trời quang Yên Tử" (trang 71), anh Thuận viết :
Trên non Yên Tử ngày trời quang
Bức tranh thủy mặc dưới nắng vàng
Nhấp nhô như sóng triền đồi núi
Xa xa một dãy Bạch Đằng Giang

Trời đất kỳ vĩ lòng xôn xang
Gió reo thánh thót những cung đàn
Chùa Đồng Yên Tử trời đất Phật
Ưu phiền trần tục thảy tiêu tan.


 …

  Tôi chỉ xin trích dẫn để so sánh một số bài như trên, còn nhiều bài  thơ khác cũng có nội dung tương tự với các bài trong cuốn sách của Trần Trương. Trong số 63 bài, tôi kiểm lại thì thấy có một số bài không có liên quan gì tới cuốn sách.  Cụ thể là các bài : Xúc cảm non thiêng; Cô chú thăm Yên Tử;  Vân du Yên Tử; Nghỉ lại chùa Yên; Kim xà; Ân hận; Tặng sư thầy, là do anh Thuận cảm tác mà viết ra.

     ***

 Từ những so sánh trên, tôi có thể suy luận rằng : Tập thơ "Thi Vân Yên Tử" của anh Hoàng Quang Thuận không phải là thơ "nhập đồng", cũng không phải là "thơ Thiền" mà có xuất xứ từ cuốn sách của tác giả Trần Trương. Vì những bài thơ ấy thuần túy chỉ là tả cảnh vật qua con mắt của người phàm trần. Nếu thơ "nhập đồng" sẽ có giọng thơ khác, thâm linh, huyền bí và mang hồn cách của "người nhập".  Những so sánh trên đã cho thấy, từ những bài viết trong cuốn sách của Trần Trương, anh Thuận đã có cảm xúc và dùng năng khiếu thơ của mình viết lại thành các bài thơ. Có thể trong ba đêm, nguồn cảm xúc từ cảnh vật thật, từ tấm lòng thành kính đối với Tam tổ Trúc Lâm và Danh sơn Yên Tử,  lại được thông tin từ cuốn sách của Trần Trương, anh đã thành tâm viết nên 63 bài thơ ấy, để ghi lại cảm xúc của mình. Tôi chắc khi đó, anh chưa hề nghĩ đến việc quảng bá cho  những bài thơ này theo hướng "nhập đồng" hoặc "thơ thiền". Có lẽ, những tán dương sau này của nhiều người quá thái, đã khiến anh say sưa với ý tưởng ấy và  thổi vào đó yếu tố tâm linh, huyền bí, càng về sau càng mãnh liệt như chúng ta đã thấy diễn biến của "Thi Vân Yên Tử" từ đó đến nay.

 Để kết thúc, tôi xin xác quyết một điều rằng : Tôi viết bài này chỉ với một cái tâm trong sáng của một phật tử có pháp danh là THIỆN HÒA, hầu mong anh Thuận sẽ đọc và suy ngẫm về những điều đã làm, để  trả về cho "Thi Vân Yên Tử" đúng giá trị của nó. Đó là điều tôi quan niệm rằng : đã giúp anh, vì tôi vẫn là người – bạn – của – anh !


TP. Hồ Chí Minh, 02 giờ đêm ngày 12 tháng 8 năm 2012
Luật sư Nguyễn Minh Tâm

Monday, August 6, 2012

Những bài như thế nào thích hợp với iChuVanAn?

Bạn đã đăng ký vào iChuVanAn.org?

Để trả lời câu hỏi này một cách tốt nhất thì phải xem mission của blog là gi hoặc đối tượng độc giả của blog là ai?

Hiểu một cách đơn giản thì mục đích chính của mail đàn là để ACE giao lưu: trao đổi tin tức, chia sẻ kỷ niệm thời học sinh, học hỏi lẫn nhau kiến thức về cuộc sống, và cũng là để hiểu biết nhau hơn. Theo ý kiến cá nhân của tác giả bài viết này thì nội dung của blog có lẽ sẽ là tập con của mail đàn. Điều cần nhấn mạnh ở đây là sự chọn lựa cần có từ những gì đã, đang và sẽ thảo luận trên mail đàn để khi đưa lên blog sẽ thể hiện được cái wisdom của học sinh lớp i CVA ra bên ngoài.

Wednesday, August 1, 2012

iChuVanAn is LIVE !!!

Chào các ACE,

Hôm nay 1/8 ngày lành tháng tốt (Quốc khánh Thụy sĩ của Federer ;), Hải quyết định đào cái "thớt" Tham khao web chuyen toa'n Su pham này lên. Theo Hai thì chuyen lam web cho trothaykhai hoàn toàn khả thi. 

Lái máy bay bà già
(Minh họa: Tuấn Nguyễn)

Ý của Hải thế này:
- Phần đông các posts co tinh chat rieng tu thi chỉ nen lưu truyền trong nội bộ. Nhưng cũng có nhiều bài có thể đem ra ngoài phục vụ quần chúng.
- Hải không ngại chuyện blog sống không được lâu. Cái gì mà chẳng có thời của nó. Nếu chán viết thì bỏ, chơi trò khác.
- Tiêu chí của blog có thể bàn bạc, nhưng ai ở đây chắc cùng biết cái gì nên đăng, cái gì không nên. Ví dụ, theo Hải, các vấn đề chính trị động chạm, ai muốn bày tỏ thì có lẽ nên lập blog riêng để khỏi ảnh hưởng đến những người khác.