Showing posts with label thư giãn cuối tuần. Show all posts
Showing posts with label thư giãn cuối tuần. Show all posts

Sunday, July 13, 2014

Gái khôn phải lấy chồng đần...

Ngày xưa tôi nhớ có câu:
"Con vợ khôn* lấy thằng chồng dại,
như bông hoa lài cắm bãi cứt trâu..."

Đến bây giờ mới thấy câu này không phải lúc nào cũng đúng. Thậm chí trong nhiều trường hợp còn sai ghê sai gớm. Trật lấc.

Mấy cái cạc-tun "ca-ri-ca-tuya" này lâu rồi có một bạn nữ xinh đẹp cũng share nhân dịp SN nàng 38 tuổi. Nàng có vẻ đắc chí lắm với hạnh phúc hiện tại và tương lai hết sức xán lạn** của mình.

Sunday, January 26, 2014

Những bức thư tình kỳ cục (tiếp)

Từng đôi chim bay đi tiếng ca rộn ràng
cánh chim xao xuyến gió mùa xuân
Anh vô cùng yêu quý của em,

Em rất cảm động khi nhận được thư anh. Biết anh và chim của chúng mình vẫn khỏe em sẽ yên tâm công tác, làm việc hơn.

Nhưng em xin anh đừng chủ quan quá, nhất là mỗi khi Thu Huyền đến giúp chăm sóc chim của chúng ta. Thu Huyền nói chung là tốt tính. Nhưng em để ý thấy từ hồi còn đi học phổ thông cùng với nhau ở CVA cho tới tận mấy năm sau đại học, chân tay bạn ấy vụng về làm sao ấy. Có dạo em với Thu Huyền cùng nuôi mỗi đứa một con chim mà không hiểu sao chim Thu Huyền nuôi rất hay gặp tai nạn.

Bức thư tình độc nhất vô nhị

NMHai - sưu tầm

Em vô cùng xa nhớ của anh!

Anh nhớ em cồn cào, nhớ từng cơn, từng cơn. Những cơn nhớ nó xé lòng anh, đau hơn cả khi bị đau ruột thừa. Từ ngày em đi, anh vẫn khoẻ. Con cũng khỏe và ngoan. Con học chăm lắm. Ai cũng nhắc em.

Riêng chim của chúng mình thì gầy xọp đi, ngay sau khi em cất cánh. Em đi rồi, còn ai chăm sóc chim của chúng mình đâu. Nhìn lông của chim chúng mình xơ xác, rối bù mà anh đau lòng. Nghe nó kêu mỗi đêm mà anh não ruột. Lông chim không còn được đen tuyền như ngày em ở nhà đâu. Cổ chim ngỏng lên, đầu chim móp lại.

Buồn quá em à. Khi rỗi, anh chăm chim, áp cậu ta vào đùi mà cho ăn, mà vuốt ve, mà nịnh nọt. Anh toàn nói "cậu phải gắng chịu, con mẹ đĩ lại sắp về rồi". Càng nghe anh nói cu cậu càng thổn thức, đầu cứ gật gà, gật gù. Anh không hiểu, cậu ta có đồng ý với anh không?

Saturday, December 14, 2013

Ngoại cảm, trường Xinh học và Thôn nữ hái sen (tiếp theo)

Trong một bài đăng gần đây chúng tôi có đặt ra bài toán "Dùng phương pháp ngoại cảm để xác định tọa độ của các vật thể sống" và đề cập tới khả năng giải bài toán này dựa trên những thành quả công nghệ mới trong những nghiên cứu về "Năng lượng trường Xinh học".

Chúng tôi cũng đã trình bày có tính chất đề-mô phương pháp này bằng cách áp dụng vào việc xây dựng một thuật toán máy tính để tính toán được tương đối chính xác tọa độ, và đặc biệt là dự đoán được quỹ đạo, của các nhân vật nổi tiếng xinh khi những người này đang sống hoàn toàn khỏe mạnh, thậm chí thích đi chu du, nay đây mai đó.

Trong bài này chúng tôi xin được phép cập nhật các bạn về những hoạt động nghiên cứu xoay quoanh đề tài này.

Friday, August 31, 2012

Vui vài tí

Mượn vía của hai anh bạn thời Truổng cời Trần Thanh Nguyên và Hoàng Tiến Cường, post cái ni lên dọa mọi người ti ti. Ai không sợ thì hãy post tiếp những gì thấy sợ hơn hỉ.....

 1.
- Anh, anh thấy cái Phương xinh không ?
- À, nhìn cũng xinh xắn đấy.
- Hả, anh muốn chết à, mà khen nó xinh trước mặt em. Có tình ý với nó thì đi yêu nó luôn di.

Saturday, August 25, 2012

The Lost Paradise .... Thiên đường đã mất

Cố ti nữa là đến Thiên đàng

Hôm đó, trên một chuyến tàu rất đông hành khách, một vị cha cố trẻ và …ngoan đạo, ngồi cạnh một cô gái cũng rất trẻ và xinh xắn. Cô gái mặc một chiếc váy … rất ngắn, khoe một đôi chân đẹp. . Vị linh mục đang lâm râm đọc kinh, còn cô gái thì đang lim dim ngủ …

Chợt tàu phanh gấp, cuốn kinh thánh trên tay cha văng xuống chổ gần chân của cô gái.

Vị linh mục sau một vài phút ngần ngừ, nhẹ nhàng và chậm rãi cúi xuống nhặt cuốn kinh lên. Luống cuống thế nào mà cha lại …đá văng nó vào hơi sâu trong gầm ghế chỗ cô gái. Tới đây, công việc thu hồi cuốn sách trở nên khó khăn hơn và …bất khả thi hơn.

Ngước nhìn lên, cô gái vẫn vô tư … ngủ rất say. Lấy hết can đảm, vị linh mục cúi xuống thấp hơn 1 chút nữa…Tay của cha, chợt …vô tình chạm vào cổ chân của cô gái. Hãy tưởng tượng là 1 luồng điện mạnh như thế nào ( cỡ 381 V ; ) chạy giần giật qua đôi tay của vị linh mục trẻ tuổi. Một cảm giác rất lạ và khó giải thích.

Chưa lấy cuốn kinh vội, 1, 2, 3…nhìn lên nào …phù!…tàu vẫn đang chạy, cô gái cũng như mọi hành khách đang say ngủ..Không một ai nhìn thấy là cha đã làm gì, đang làm gì và sắp tới …sẽ có thể làm gì ??? Vậy thì còn chờ gì nữa!

Đôi bàn tay của vị linh mục, giờ trở nên bạo dạn hơn một chút. Nó lướt nhẹ nhàng và …khá ngượng nghịu trên đôi chân của cô gái. Qua cổ chân …( cô gái vẫn ngủ ) …đến đầu gối ( ô hay…không có phả ứng gì hết)… lên trên đó một chút xíu và dừng lại đầy băn khoăn, tranh đấu ở vị trí này. Mồ hôi vã ra như tắm trên khuôn mặt của cha…5 phút, 10 phút, rồi 20 phút. Có nên … đi tiếp không nhỉ? Có hay không? Yes or No??? Có lẽ chưa bao giờ vị linh mục này lại lầm rầm trong ý nghĩ của mình câu hỏi lựa chọn Y/N nhiều như lúc này!

Tất cả mọi người bừng tỉnh, cái nhìn của cô gái cùng với vẻ mặt rất ..nghiêm trọng của cô cũng đã đủ để vị linh mục ..end "hành trình" của mình right now .

Cô gái xoáy cái nhìn vào cha một hồi, buông 1 câu nói " xem điều ..102 Kinh Thánh! ", rồi quay gót bước xuống tàu…Tất cả hàng khách cũng đã xuống hết. Bỏ lại một mình vị linh mục đứng chết trân ở đó. Ngượng ngùng, xấu hổ và ..bối rối …cảm tưởng nếu như tàu đang chạy, cha có thể lao ngay xuống đường ray chết đi cho rồi…

Cúi xuống, nhặt cuốn Kinh Thánh lên, chợt nhớ tới lời của cô gái, cha ngần ngừ lật từng trang kinh, thầm gọi Chúa để xem …hình phạt nào sắp tới sẽ dành cho mình…

Và cuối cùng , trang 102 , vỏn vẹn dòng kinh :

"Cố lên chút nữa là sẽ tới Thiên Đàng! "

Vị linh mục tội nghiệp vội vã chạy xuống ga đi tìm cô gái. Nhưng tiếc là cô gái đã không còn ở đó nữa!