Có mấy bài thơ của bà Tôn Nữ Hỷ Khương rất hay
- Ngọc Sơn.
- Ngọc Sơn.
Còn gặp nhau ...
Còn gặp nhau thì hãy cứ vuiChuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời.
Bạn Thâm Giao
Còn gặp nhau thì hãy cứ thươngTình người muôn thủa vẫn còn vương,
Chắt chiu một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.
Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi
Bao nhiêu thú vị ở trên đời,
Vui chơi trong ý tình cao nhã
Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời.
Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi
Cho hương thêm ngát, đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người.
Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
Giữa miền đất rộng với trời cao
Vui câu nhân nghĩa tròn sau trước
Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau,
Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình, say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày.
Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
Đi tìm chân lý - lẽ huyền vi
An nhiên tự tại - lòng thanh thản
Đời sống tâm linh thật diệu kỳ...
Lẽ Vô Thường
Biến thiên là lẽ vô thườngCuộc đời như giấc mộng trường đó thôi !
Quên buồn, đổi lấy niềm vui
Cho non sông ấm nụ cười tao nhân.
Chút Tình Tri Kỷ
Tri kỷ đời nay dễ mấy người,Trăm năm mua lấy chút tình thôi!
Muôn vàn khó đổi câu tâm sự,
Trọn kiếp còn ghi nhớ những lời ...
Xuân Của Đất Trời
Nàng thơ không có tuổi giàNgàn năm thơ vẫn là thơ của đời,
Như xuân vốn của Đất Trời
Mùa xuân bất tận rạng ngời nước non.
Tạ Tình
Cảm lời ai nét ngọc vàngTạ tình ai gấm thêu hàng tặng trao
Duyên thơ đầm ấm ngọt ngào,
Khúc tri âm đó phổ vào đàn tâm.
Hãy Cho Nhau
Một cơn gió nhẹ thoảng quaDễ đưa ta đến lìa xa cõi đời
Để kết thúc một kiếp người,
Mong manh như giọt sương rơi đầu cành!
Thế mà cứ mãi quẩn quanh,
Ghét ghen, sầu hận, tranh giành, hơn thua..
Đang là bạn, hóa ra thù,
Đang thân thiết bỗng thờ ơ lạnh lùng.
Cùng trong cõi tạm sống chung
Chơi vơi bể khổ - mênh mông đất trời.
Hãy cho nhau những nụ cười,
Hãy cho nhau trọn tình người - niềm vui
Hãy cho nhau vị ngọt bùi,
Hãy cho nhau vạn ngàn lời yêu thương..
Tròn câu hiếu đạo, cương thường.
Vui cùng nhau
Nhìn đóa hồng tươi vừa chớm nụNgắm trăng treo lơ lửng ven đồi,
Say vần thơ đượm tình tri kỷ
Cùng lắng chờ nghe khúc nhạc vui.
Buồn có nhau
Chung bước lần theo đường lối cũ...Vật vờ hồi tưởng bến sông xưa...
Bên nhau ngẫm nghĩ đời dâu bể
Cùng chịu đất trời cảnh gió mưa.
Nói với nhau
Chẳng oán hờn ai - chớ trách ai,Hãy đi cho hết quãng đường đời.
Tâm không vướng bận lời phi thị
Chuyện thế gian đùa, nỏ lắng tai.
Bên nhau
... Cuộc đời dẫu có bể dâuBên nhau ta hãy quên sầu - cùng vui.
Đem tinh hoa hiến dâng đời,
Lấy tình chân thật gửi người tri âm.
Dốc lòng giữ mối từ tâm,
Chữ thương yêu vẫn âm thầm trao nhau...
Phù sinh
Vẫn biết cuộc đời là mộng ảoPhù sinh một kiếp thoáng qua mau,
Tóc xanh đang độ thời thơ ấu
Thoảng chốc thì ra đã bạc đầu...
Huế Tháng 7 năm 2006
Tôn Nữ Hỷ Khương
Đọc thơ Tôn Nữ Hỷ Khương - GSTS Trần Văn Khê
ReplyDeleteTừ xưa đến nay có muôn ngàn câu thơ lưu luyến qua bao thế hệ. Nhưng có những câu thơ mà cứ đọc lên ai cũng cảm thấy lòng mình rung động, xao xuyến, êm ái, nhẹ nhàng, nghe rồi nhớ mãi không quên, vì thơ đã đi thẳng, đi sâu vào lòng người. Đó là trường hợp của thơ Tôn Nữ Hỷ Khương.
Thơ Tôn Nữ Hỷ Khương đã nói lên được bằng vần điệu những tâm tư thầm kín của mọi người, cũng đã cho thấy rõ con người của tác giả, là luôn coi trọng chữ Tâm:
“Sống trên đời gắng giữ trọn chữ Tâm
và nhất niệm báo ân – đừng báo oán.”
Và cả đời đã sống vì tình, một thứ Tình Người rộng rãi bao la:
“Trước sau chỉ một chút tình,
Thiết tha, trân trọng để dành cho nhau.”
Khi vui luôn có nhau trong tình tri kỷ. Lúc buồn cũng có nhau trong tình tương ái tương thân, nói với nhau những lời yêu thương dịu ngọt, cho nhau những nụ cười, những niềm vui, những ngọt bùi, để khi theo quy luật tự nhiên, luật vô thường, mọi vật đều có thể mất đi, thì “chỉ có Tình Thương để lại đời!”.
Trong thi phẩm của Tôn Nữ Hỷ Khương tôi tin rằng những bài thơ này sẽ lưu lại trong lòng mọi người nay và cả mai sau.