Quá vội vàng một chút nắng ngày Đông
Có đủ sưởi ấm những tháng dài tuyết trắng
Có đủ sưởi ấm những tháng dài tuyết trắng
Quá mong manh là hai từ hạnh phúc
Tuổi thơ qua rồi còn ký ức nào trôi
Một chút buồn, chút vui và nuối tiếc
Anh chỉ muốn em nói về phía trước
Con đường mình đi chỉ có từ ngày mai
Ngày mai của anh rất rộng và rất dài
Em có đủ sức đợi chờ ngày mai ấy
Em không thể cắt cuộc đời mình cho anh thấy
Thành những đoạn dài, đoạn ngắn để chia phôi
Em thấy tiếc một ngày hôm qua quá ngắn
Một ngày hôm nay quá trống vắng niềm mê say
Em thấy yêu một chút đắng cay
Một chút lãng mạn và cô đơn từ anh đấy
Anh đã ra đi, có lẽ là như vậy
Có lẽ nào em sẽ lại mất anh
Khi em mới có được rất mong manh
Một chút hơi hướng của hai từ hạnh phúc
Matxcova, 1986
ANN
Em cảm ơn admin
ReplyDelete