Tuesday, November 18, 2014

CÔ GIÁO LỚP 1-NGƯỜI MẸ HIỀN YÊU QUÝ CỦA TÔI!

Không chỉ ngày 20-11 hàng năm tôi mới nhớ tới các thầy cô giáo của mình. Mỗi khi có chuyện vui, buồn.... trong cuộc sống, tôi lại nhớ tới những người đã chắp cánh cho mình bay xa, đặc biệt là cô giáo lớp 1 - người mẹ hiền yêu dấu của tôi!

Cô giáo tên Toàn, cô dạy tôi không chỉ trong thời gian lớp 1 ở nơi sơ tán..., mà cô còn là người mẹ hiền của tôi trong suốt cuộc đời. Cô luôn quan tâm đến các học trò, và nhất là trong dịp đám cưới, tôi đã được vinh dự đón vợ chồng cô đến dự. Ở mọi nơi, mọi lúc, tôi đều được cô đỡ nâng, quan tâm...

Cô vui khi tôi may mắn và đau khổ khi tôi bất hạnh. Cô yêu học trò, tình yêu ấy lây sang cả gia đình. Nghĩa là cả gia đình cô đều yêu quý chúng tôi. Bây giờ các anh, các chị con cô đều thành đạt. Người thì là tiến sĩ y khoa, người là phó chủ nhiệm đoàn luật sư Hà Nội...

Đặc biệt cô có một con gái và một con dâu theo nghề dạy học. Cô Trường Minh con dâu của cô sau này lại là cô giáo chủ nhiệm của tôi ở cấp 3 như có sự sắp đặt của tạo hóa vậy. Có lần chúng tôi quây quần bên nhau trong dịp 20 - 11 ở nhà cô thật là đầm ấm. Rất nhiều người khách hôm đó đã thắc mắc: Vậy tôi là học sinh của ai?

Tôi nhớ một lần trong giờ lao động. Hôm đó chúng tôi quét sân trường, trong khi các bạn say sưa quét dọn thì tôi chưa biết làm thế nào để sử dụng cái chổi. Cô đã lấy gương bạn Mạnh để tôi nhìn theo học tập. Mạnh lớn tuổi hơn tôi và học rất kém, nhưng Mạnh lại quét dọn như người lớn. Khi chưa hiểu tại sao tôi phải học quét nhà, quét sân để làm gì, thì cô đã ân cần chỉ bảo rằng, nếu như tôi giúp mẹ quét nhà thì tôi sẽ là cậu bé thật đáng yêu... Cô bảo: “Ai mà lại không yêu một cậu bé vừa là học sinh giỏi, vừa là con ngoan, hiếu thảo cơ chứ”. Từ đó tôi tập quét nhà và sau  khi rời nơi sơ tán, tôi còn biết giúp mẹ lau nhà nữa. (Vì thế mà mẹ tôi yêu tôi nhất nhà thì phải?)

Một lần, khi tôi đã lớn, tôi cùng mẹ tới thăm cô. Cô Toàn đang soạn giáo án, mẹ tôi ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao năm nào chị cũng dạy lớp 1 mà vẫn còn phải soạn giáo án? Chẳng lẽ năm nay học khác năm ngoái hay sao?

Cô ôn tồn giải thích:

- Tuy rằng chương trình học không thay đổi, nhưng các em học sinh thì lại thay đổi. Có năm các em học rất giỏi, có năm các em học lại kém. Hơn nữa trong lớp có phải em nào cũng như em nào đâu?

Giờ đây tôi cũng theo nghề dạy học, mẹ thường đem tấm gương của cô Toàn ra để nhắc nhở tôi. Con gái tôi thì lâu lâu lại hỏi: Bao giờ bố lại cho con đến chơi nhà cô giáo của bố.

(Ông ngoại của con gái tôi là thầy giáo chủ nhiệm của tôi năm học lớp 5).
Con yêu ơi! Dịp 20-11 này bố con mình lại thăm cô giáo của bố nhé!

Tôi không hiểu có phải vì yêu mến cô cùng các thầy cô của tôi mà giờ đây tôi đã theo nghề dạy học mặc dù không học sư phạm chính quy? Tôi xem lại gia phả cả hai họ nội ngoại, thì thấy rất nhiều người sau khi hết nghĩa vụ quan trường về an trí ở quê hương cũng làm nghề dạy học, ông ngoại tôi, mẹ tôi cũng từng dạy học, bố tôi phụ trách cục nhà trường của bộ đội Phòng không, anh trai và em trai tôi cũng yêu nghề dạy học và thường đi dạy (dù không phải chuyên nghiệp)...

Con gái tôi từ khi mới 6 tuổi, lúc đi học về là chạy vào lớp tôi, cháu rất yêu mến học trò của tôi và đôi khi còn làm như một người trợ giảng thật sự....
Ôi nghề dạy học, sao mà yêu mến thế!

4 comments:

  1. Chúc mừng thầy giáo Minh luôn nhé!

    Minh tài thật, vẫn nhớ và tới thăm cô giáo hồi học lớp một ngay cả khi đã học cấp 3 rồi. Xem ra Minh có vẻ gắn bó nhiều với cô giáo lớp một.

    Cô giáo hồi lớp một của mình tên là Phi, nhà ở cạnh nhà thờ phố Lò Đúc, xế trường Lý Tự Trọng mình chỉ đến thăm một vài lần gì đó hồi còn đi học, cũng rất vui và ngạc nhiên là cô vẫn còn nhớ ra mình.

    Nghĩ lại thì thực ra mình cũng vẫn nhớ được rất nhiều về thời trẻ con đi học. Thậm chí nhớ tới có lần đã tình cờ tới thăm cô giáo dạy mình hồi vỡ lòng, khi mình đã đi làm rồi. Mới thế mà đã cách đây hơn 25 năm!

    Kể ra cũng không có gì đáng khoe về chuyện nhớ tới các cô giáo dạy mình hồi bé vì nhiều cô giáo của mình lúc nào đó đã từng là bệnh nhân của mẹ mình. Đến thăm cô giáo mà toàn hỏi thăm về mấy cô bạn xinh xinh trong lớp ;)

    ReplyDelete
  2. Hề hề hề,
    Chú Việt Hải này cũng MG ra phết nhỉ. Từ hồi bé tí đã biết nhớ " mấy cô bạn xinh xinh trong lớp ".
    Chả bù cho mình toàn bị các bạn gái thâm thù vì tội hay uýnh bạn thôi.
    Hề hề hề,...

    ReplyDelete
  3. Thầy giáo lớp 2 của em mất lâu rồi! Thầy giáo lớp 3 và 4 em ít có điều kiện đến thăm vì ở xa. Thầy giáo lớp 5 là ông ngoại của con gái em! Thầy giáo lớp 6, 7, 9 em thường xuyên đến thăm. Còn thầy giáo lớp 10 là thầy Khải. Đặc biệt năm lớp 8, em có 1 thầy và 1 cô chủ nhiệm vì chuyển trường. Thầy chủ nhiệm lớp 8 em ít có điều kiện đến thăm, còn cô chủ nhiệm lớp 8 là con dâu của cô giáo lớp 1 nên em gặp luôn!

    ReplyDelete

  4. Nhân dịp 20-11 kể chuyện vui giáo dục
    Ai Ăn cắp nỏ thần
    Thầy giáo hỏi: Ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương ?

    Cả lớp im lặng. Thầy giáo chỉ một học sinh: Em biết ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương không ?

    Học sinh sợ sệt: Dạ không phải em.

    Vừa lúc đó ông hiệu trưởng đi ngang. Thầy giáo phân bua : Anh xem, học trò bây giờ tệ quá. Tôi hỏi ai ăn cắp nỏ thần của An Dương Vương mà không ai biết.

    Thầy hiệu trưởng gật gù: Thôi anh nói anh Vương làm bản báo cáo rồi tôi nói ban giám hiệu xuất quỹ đền cho. Đừng làm rùm beng mang tiếng chết!

    ReplyDelete