Thursday, September 7, 2023
Friday, February 18, 2022
Quyết tâm vượt ngục
(决心越狱 | Determined to escape)
Tranh của Huynguyen |
Monday, January 4, 2021
Giấc mơ không cánh
Nhớ nàng
Anh tìm về
Rình đằng sau nải chuối
Thấy nàng đang chắp cánh
Anh khấp khởi mừng thầm
Đôi cánh tiên giấu kỹ
Mà sao vẫn tìm được
Mắt nhìn anh sung sướng
Nàng tung cánh bay cao
Thấp thoáng ánh bình minh
Nàng đã vượt anh rồi
Nhưng cánh anh bằng sáp
Gặp nắng chảy tan tành
Phía dưới là mặt đất
Quen nhưng rất là xa...
Sợ
Giật mình
Bừng tỉnh
Té ra mình nằm mê
Chưa chết
Nhưng người yêu
Quờ tay tìm không thấy
Ngước mắt hỏi Cupid
Giờ này ngươi ở đâu?
Phụ hoạ tranh "Ghosts in the Art Gallery" của Huynguyen
Monday, December 21, 2020
Kỷ niệm ba màu
Friday, December 4, 2020
Lại vẽ mùa Thu
Saturday, November 21, 2020
Mùa Thu lại về
Thu
Gió về
Nô rỡn chạy giữa những hàng cây
Cây
Vít gió
Thả lá vàng đỏ hai hè phố.
Tôi
Đạp xe
Đường ngược chiều
Góc phố lao ra
Bóng
Ai quen
Hướng cổng trường
Gót cao thoăn thoắt...
Gió
Nghịch ngợm
Đùa dai
Hơn cả lũ bạn trai
Áo
Thốc gió
Hé lộ cặp chân dài thon thả.
Mắt
Chạm nhau
Khoảng khắc tình cờ
Không kịp tránh
Má
Ửng hồng
Xoè tay vội chặn làn gió hư
Tóc
Mây dài
Nghiêng đầu che miệng
Cười khúc khích.
Trường
Ồn ào
Rất đông
Bỗng chỉ có hai người...
Nhạc - à quên tranh - Huynguyen, T.N
Lời phụ hoạ VH
Wednesday, December 21, 2016
Cuộc phỏng vấn với Thượng đế
George W. Bush, Barack Obama và Donald Trump đều rời khỏi Washington D.C. và đi cùng một hướng, vì thế cả ba người quyết định cùng đi trên Air Force 1. Chẳng may đo một sự cố kỹ thuật máy bay Air Force 1 bị rơi, tất cả mọi người trên máy bay đều chết hết.
Thế là Bush, Obama, và Trump cùng nhau tới cổng Thiên đường, nơi Thượng đế đã đang ngồi trên ngai chờ sẵn.
"Hãy cho tôi biết đức tin của ông là gì?” Thượng đế hỏi Mr. Bush.
"Tôi tin vào giáo dục và tự do trong thương mại,” Bush trả lời.
"Tuyệt vời. Hãy ngồi cạnh ta, ghế bên phải,” Thượng đế nói.
"Còn ông, Mr. Obama, niềm tin của ông là gì?” Thượng đế hỏi tiếp.
"Tôi tin vào sự bình đẳng cho tất cả mọi người và bảo hiểm sức khoẻ cho toàn dân. ” Obama trả lời.
"Tốt lắm. Hãy ngồi ghế bên trái ta đây,” Thượng đế ra lệnh.
Thế còn Mr. Trump, ông thì tin vào cái quái gì nhỉ?” Thượng đế chất vấn.
"Ta tin tưởng một cách chắc chắn rằng ông đang ngồi trên cái ghế của ta. Ông đã bị thôi việc!” Trump trả miếng.
|
George W. Bush, Barack Obama and Donald Trump were all leaving Washington D.C. and going the same direction, so they decided to take Air Force 1. Unfortunately, due to a mechanical malfunction, Air Force 1 crashed, killing all aboard.
So Bush, Obama, and Trump approached the pearly gates, where God sat on his throne.
“Tell me, what do you believe in?” God asked Mr. Bush.
“I believe in education and free trade,” was the reply.
“Excellent. Take a seat here on my right,” God said.
“Now tell me, Mr. Obama, what do you believe in?” God asked.
“I believe in equal rights for all and universal healthcare,” Obama replied.
“Very good. Take a seat to my left,” God instructed.
“And Mr. Trump, what do you believe in?” God queried.
“I believe you are sitting in my seat. You are fired!” Trump shot back.
|
Saturday, December 17, 2016
Nhân dịp Giáng Sinh nói chuyện cho đi...!
- Việc gì thế con?
- Con đã đưa 1 cụ già qua đường.
- Oh! thật là 1 việc tốt, từ mai con hãy cố gắng phát huy nhé!
Ngày hôm sau, cậu bé khoe với mẹ:
- Hôm nay con và các bạn cùng lớp đã làm được 35 việc tốt!
- Việc gì mà nhiều thế con???!
- Con và các bạn đã đưa cụ già qua đường rất nhiều lần.
- Hôm nay sao con gặp nhiều cụ già thế?
- Không vẫn 1 cụ hôm qua thôi, hôm nay con và các bạn phải vất vả lắm mới đưa được cụ qua đường 35 lần đấy. Cụ ấy già rồi mà quẫy khoẻ lắm.
Anh nhìn quanh căn lều và thấy ở một góc tối có một cái máy bơm nước cũ và gỉ sét. Tất cả mọi thứ trở nên lu mờ đi bên cạnh cái máy bơm, anh vội vã bước tới, vịn chặt tay cầm, ra sức bơm. Nhưng không có một giọt nước nào chảy ra cả.
Thất vọng, anh nhìn quanh căn lều. Lúc này, anh chàng mới để ý thấy một cái bình nhỏ. Phủi sạch bụi cát trên bình, anh đọc được dòng chữ nguệch ngoạch viết bằng cách lấy viên đá cào lên:
"Hãy đổ hết nước trong bình này vào cái máy bơm. Và trước khi đi, hãy nhớ đổ nước đầy vào chiếc bình này".
Anh bật nắp bình ra, và đúng thật: trong bình đầy nước mát. Bỗng nhiên, anh bị rơi vào một tình thế bấp bênh. Nếu anh uống ngay chỗ nước trong bình, chắc chắn anh có thể sống sót. Nhưng nếu anh đổ hết nước vào cái máy bơm cũ gỉ, có thể nó sẽ bơm được nước trong lành từ sâu trong lòng đất – rất nhiều nước.
Anh cân nhắc khả năng của cả hai sự lựa chọn; nên mạo hiểm rót nước vào máy bơm để có nguồn nước trong lành, hay uống nước trong cái bình cũ và coi như không đọc được lời chỉ dẫn? Dù sao, lời chỉ dẫn không biết đã ở đó bao lâu rồi và không biết có còn chính xác nữa không?
Nhưng rồi cuối cùng, anh cũng quyết định rót hết nước vào cái máy bơm, rồi tiếp tục nhấn mạnh cái cần máy bơm, một lần, hai lần... chẳng có gì xảy ra cả! Tuy hoảng hốt, nhưng nếu dừng lại, anh sẽ không còn một nguồn hi vọng nào nữa, nên anh tiếp tục kiên trì bơm,.. lần nữa, lần nữa... nước mát trong lành bắt đầu chảy ra từ cái máy bơm cũ kỹ. Anh vội vã hứng nước vào bình và uống.
Cuối cùng anh hứng nước đầy bình, để dành cho người nào đó không may mắn bị lạc đường như anh sẽ đến đây. Anh đậy nắp bình, rồi viết thêm một câu dưới dòng chữ có sẵn trên bình:
Wednesday, November 30, 2016
Quê Hương - Chùm Khế Ngọt!
![]() |
Nếu chúng ta có tinh thần của loài chim di cư, chúng ta sẽ sát cánh bên nhau! |
Nếu chúng ta cũng có sự cảm nhận tinh tế của loài chim di cư, chúng ta sẽ chia sẻ thông tin với những người cũng đang hướng đến cùng một mục tiêu như chúng ta.
Chia sẻ vị trí lãnh đạo sẽ đem lại lợi ích cho tất cả, và những công việc khó khăn nên được thay phiên nhau đảm nhận.
Những lời động viên sẽ tạo nên sức mạnh cho những người đang ở đầu con sóng, giúp họ giữ vững tốc độ, thay vì để họ mỗi ngày phải chịu đựng áp lực công việc và sự mệt mỏi triền miên.
Nếu chúng ta có tinh thần của loài chim di cư, chúng ta sẽ sát cánh bên nhau khi khó khăn.
Hồ Tử nói:
- Em có làm tận lực cũng không bằng 1 năm được mùa. Hái dâu hết sức, cả đời cũng không bằng có chồng làm quan. Ta là quan lớn, vàng bạc đầy nhà, nàng lấy ta thì việc gì phải hái dâu cơ cực nữa?
Người phụ nữ ấy nhìn Thu Hồ Tử thái độ rất khinh bỉ.
Hồ Tử về nhà lạy mẹ, đến khi vợ ra gặp thì ông quan tài ba trẻ tuổi chỉ muốn độn thổ, bởi vì vợ ngài chính là cô gái hái dâu lúc nãy. Lúc này vợ Hồ Tử mới dạy cho 1 bài học:
- Chàng đi làm quan 5 năm mới về, đáng lẽ phải vội vã về thăm mẹ, gặp vợ. Vậy mà chỉ thấy 1 người đàn bà dọc đường , chả biết chồng con người ta thế nào mà đã lên tiếng chòng ghẹo, chẳng biết gì đến mẹ, chẳng thiết gì đến vợ. Quên mẹ thì bất hiếu, ham sắc thì lòng dâm, mê dục thì bất nghĩa, bất nghĩa thì cai trị bất minh, người như thế sao gọi là quan tài giỏi-chồng quý được!
V ì Thu H ồ Tử không nhớ quê hương, người thân…m à xảy ra chuyện đau lòng như v ậy!
- Bố anh kiếm được một ngàn đô mỗi tháng cơ à? - Cô gái hết đỗi ngạc nhiên.
- Không, bố anh cũng nằm mơ giống anh.
Monday, October 10, 2016
HẠNH PHÚC Ở ĐÂU?
Xin hãy nhớ rằng hạnh phúc của bạn nằm ngay trong tâm hồn bạn!
Có mấy mẩu chuyện cười “Tìm kiếm không đúng chỗ” được kể như thế này:
![]() |
Bàn tay ta làm nên hạnh phúc |
![]() |
Người Việt Nam nghèo, lao động vất vả nhưng hạnh phúc! |