Sunday, September 14, 2014

Tôi xem U19 Viet Nam


Cơn sốt U19 VN đang sôi sùng sục.
Chẳng ở đâu mà khi U19 đá, sân vận động QG 40.000 chỗ ngồi lại kín khán giả.
Chẳng ở đâu mà sau trận đấu người hâm mộ theo đội U19 về đến tận khách sạn.
Chẳng ở đâu mà không mua được vé trận chung kết có U19 VN, người ta đạp đổ bức tường của Liên đoàn bóng đá QG.
Chẳng ở đâu mà các cậu bé 18, 19 tuổi được tung hô như những thần tượng, được ví như Messi.
Tôi và con trai, Ngọc Minh, cũng chẳng ngoại lệ. U19 VN ra mắt cuối năm ngoái, hạ U19 Úc 5-1, đá nghiêng ngửa với các U19 của các CLB giải ngoại hạng Anh, trình diễn một lối đá dựa trên việc kiểm soát bóng mà khán giả vốn đã quen với lối đá của Barca, những cú đập nhả, những quả chọc khe, những di chuyển không bóng, những đường chuyền không cần quan sát đồng đội,… đã làm ngây ngất bố con tôi. Lâu lắm rồi bố con tôi mới lại quan tâm đến một đội tuyển. Chứ đội tuyển VN, đội tuyển U23 hiện tại tôi chỉ biết vài cái tên như kiểu Công Vinh. Lâu lắm rồi chúng tôi tôi mới thấy được niềm vui đóng đá VN, khi mà nền bóng đá đầy rẫy bán độ, đá cuội, đá xấu, cãi trọng tài, dọa bỏ giải, nền bóng đá mà có ông bầu U15 chỉ đạo học trò mình đá gẫy chân cầu thủ đối phương (mà lạ thay ông ta vẫn được quyền chỉ đạo đội bóng!!!!). Và lâu lắm rồi bố con tôi mới lại rủ nhau ra sân Mỹ Đình xem đội bóng ưa thích của mình.
Đầu tiên là phải kiếm vé. Tất nhiên chúng tôi phải kiếm vé ngoài chợ đen chứ không đủ kiên nhẫn xếp hàng mua vé. Trận đầu tiên vòng bảng, vé cửa 3 khán đài B, ổn nhưng chỗ ngồi lại không cạnh nhau. May sao có một cậu em ở FPT lại biếu một cặp giấy mời cửa 1 khán đài A chỗ cạnh nhau. Khi vào sân ngồi đúng vị trí thì chúng tôi mới phát hiện ra đường chia đôi sân đi qua giữa 2 ghế của bố con tôi. Giấy mời có khác, oách thật, giá trị làm sao. Thế là thừa cặp vé đã mua. Chúng tôi bán vội khi đến sân vận động, dân phe vẫn ôm, nhưng chúng tôi lỗ mất 400.000 đồng. Trận thứ 2 rút kinh nghiệm mua sớm hơn (dù là chợ đen), thì chúng tôi có vé cửa 3 khán đài B, mà những 3 chỗ liền nhau, cậu con rể tôi cũng ra sân.
Có lẽ dân Việt mình là số it các dân tộc có niềm say mê cuồng nhiệt bóng đá, đặc biệt với các đội tuyển. Nếu bạn được ngồi ở khán đài B thì mới cảm nhận được sự cuồng nhiệt đó. Cờ xí rợp trời, tiếng trống đánh liên tục như trống trận. Mỗi khi đội VN ghi bàn, pháo sáng lại được đốt sáng rực. Một CĐV chân chính không bao giờ ngồi khán đài A. Riêng hội CĐV VN, đâu đó 3000 người, ngồi riêng một cửa ở khán đài C hoặc D. Đội này đồng phục áo đỏ sao vàng, khăn đỏ chít đầu, 2 má dán cờ VN và mỗi người là 1 cặp bao hơi nhựa căng phồng để vỗ theo nhịp hô “VN bộp bộp bộp, VN bộp bộp bộp,..”. Hội này cũng mang theo một cờ VN rộng mấy chục m mỗi chiều, lá cờ này được CĐV chuyền tay chuyển động vòng quanh sân Mỹ Đình trong suốt thời gian của trận đấu. Ra sân là để thưởng thức không khí lễ hội như thế, là để dâng trào khí thế mỗi khi đội VN gây sóng gió trước khung thành đội bạn, để nuối tiếc mỗi khi cơ hội của đội nhà đi qua hay để đau tim mỗi khi đội bạn dứt điểm súy thành bàn thắng. Chứ ra sân là không theo dõi kịp tình huống, chẳng nhìn rõ số áo, chẳng rõ cầu thủ nào ghi bàn, chẳng được xem quay chậm để biết đã việt vị chưa hay cú đá thô bạo được diến ra thế nào. Nhưng người ta sẵn sang bỏ cả tiền triệu để ra sân.
Và đặc biệt là để có niềm vui tột đỉnh khi Công Phượng ghi bàn ở phút 88 trong trận gặp đội Úc. Gần hết trận rồi mà tỷ số vẫn 0-0. Số 10 U19 VN có bóng. Em đi qua 3, rồi 4, 5 cầu thủ đội bạn, và giữa vòng vây của 4 cầu thủ áo đen, ra chân rất nhanh khiến thủ môn đội bạn chỉ kịp hua tay chạm ngón tay vào quả bóng và bất lực nhìn lưới đã rung. Tiếng gào thét vang trời, ai cũng nhảy cẫng lên. Nếu niềm sung sướng khi xem TV ở nhà là 1 thì cùng bàn thắng đó, ở sân sẽ sướng 5 lần, 7 lần. Người ta bỏ tiền triệu để có cái sướng đó. Người ta bỏ tiền triệu để được xem số 10 U19 đá phạt 11m theo kiểu penaka (sục nhẹ bóng). Nên nhớ gần đây khán giả thế giới cũng được thưởng thức kiểu sút phạt 11m penaka nhưng do nhưng hảo thủ tầm thế giới như Zidan thực hiện ở WC 2006 và Pirlo thực hiện ở Euro Cup 2012.
Và sau khi kết thúc trận đấu, U19 đều chào khán giả bằng cách đi quanh sân vận động, riêng tại khán đài A và B còn thêm động tác cả đội đứng hàng ngang, tay để lên ngực và cúi chào các VĐV. Một thủ tục hiếm thấy ở nền bóng đá VN. Đội đứng rất lâu chia niềm vui tại khoang có hội CĐV VN. Người ta bỏ tiền triệu để chứng kiến, để cảm phục tinh thần thể thao đẹp của các cầu thủ U19 VN.
Nếu 2 trận ở vòng bảng bố con tôi đều ra sân Mỹ Đình thưởng thức lễ hội bóng đá mà U19 VN tạo ra thì trận bán kết gặp Myanmar tôi phải theo dõi trận đấu trong một hoàn cảnh đặc biệt. Chả là ngày 11/9 (ngày trận bán kết VN-Myanmar), FPT HCM tổ chức hội diễn văn nghệ nhân dịp FPT tròn 26 tuổi (13/9-1988-13/9/2014). Tôi phải có mặt tại HCM từ chiều để có buổi Open Talk với cán bộ FPT HCM, rồi dự Hội diễn văn nghệ FPT tại nhà hát Bến Thành khai mạc lúc 19h30. Tôi bật chương trình xem VTV6 trên chiếc điện thoại Note3 có màn hình 5,7 inch (giá trị màn hình lớn là lúc này đây). Việc duy nhất tôi phải thực thi là có lời khai mạc hội diễn. Còn lại tôi cứ dán mắt vào cái Note3. Hình như dân FPT trong nhà hát vào FaceBook rất nhiều nên màn hình nhiều khi đứng hình. Rất may tất cả 5 bàn thắng của trận bán kết tôi đều được xem đầy đủ không bị đứng hình. Mấy lần tôi xuýt hét lên “Vào, vào” như xem TV ở nhà, nhưng chợt nhớ ra mình ngồi hàng đầu tiên của nhà hát, lại không muốn bị nhìn như một kẻ tâm thần nên kịp kìm hãm sự vui sướng mà thay vào đó tôi thông báo tỷ số cho mấy cậu ngồi cạnh rồi quay mobile cho họ cùng xem quay chậm bàn thắng. Thỉnh thoảng tiếng vỗ tay rào lên, tôi cũng vỗ theo cho lịch sự rồi nhẹ nhàng hỏi cậu bên cạnh “Đơn vị nào vừa diễn thế”. Tôi vẫn kịp nhận ra cánh PV rất hay chụp hình tôi. Chắc chúng lại post lên FaceBook với rất nhiều bình luận về tôi.
Tôi ngây ngất với những siêu phẩm sút xa đập 2 cột rồi mới rung lưới của Tuấn Anh, cút đá phạt từ ngoài vóng 16m50 của Xuân Trường, 2 cú vẩy má ngoài điệu nghệ của Văn Toàn và Văn Long. Lâu lắm tôi mới có dịp được thưởng thức những siêu phẩm như vậy của bóng đá nước nhà, mà lại trong 1 trận bóng.
Tối nay trận chung kết, lại trùng với đêm hội diễn văn nghệ của FPT HN. Nếu không là lãnh đạo, chắc tôi đã có mặt trên sân Mỹ Đình rồi. Với trận chung kết, không cần siêu phẩm, mà cần chiến thắng. Vẫn biết U19 VN khó từ bỏ lối chơi của mình, nhưng các em đã thua trong 2 trận chung kết rồi.
Phần cuối bài tôi dẫn lại lời của BLV thể thao VTV1 Quốc Khánh sau khi nêu lên hiện tượng U19 VN với sức hút kỳ lạ với người hâm mộ: “Bạn có thể lý giải hiện tượng của U19 VN? Đó là một đội bóng đá cống hiến, đá đẹp và đá sạch. Đặc biệt đội bóng này không cãi, không đánh trọng tài và không dọa bỏ giải”. Nó trái ngược với đầy rẫy những hiện tượng tiêu cực thường ngày của bóng đá VN hiện nay.
Trong tôi lại nhen nhúm niềm hy vọng cho bóng đá nước nhà. Các em hãy cố lên và tránh xa những sai lầm của lứa U23 SeaGames 2003 cũng rất tài năng với Văn Quyến, Quốc Vượng, Bật Hiếu, Quốc Anh,..


9 comments:

  1. Cảm ơn anh Ngọc nhé. Máu xem bóng đá thế mà chịu khó ngồi nhà hát xem văn nghệ quần chúng vậy là quá gương mẫu rồi ;)

    Hải vào youtube cũng xem vuốt đuôi được trận chung kết JPN - VNM. Ai giống mình chưa xem thì nhấn vào đây xem tạm.

    Đội U19 Việt nam đá quá hay, đặc biệt là Công Phượng #10. Thắng cả đội Úc mới kinh.

    ReplyDelete
  2. Em cũng rất máu xem đá bóng, nhưng từ hồi phát hiện ra khối u 2x2x3 cm ở thuỳ thái dương phải, bác sĩ bảo tránh căng thẳng, xúc động mạnh nên chỉ được xem kết quả thi đấu, xem lại thôi chứ không được xem trực tiếp nữa! Bệnh tật tuy rằng bị mất đi 1 thú vui, nhưng cũng có mặt phải của nó, đó là nhờ có bệnh tật mà em đã bỏ được rượu!

    ReplyDelete
  3. Hoan hô Olimpic VN 4 >< 1 Olimpic Iran. Bóng đá VN đi lên trong năm nay, dù U19 VN chưa giành được giải!
    http://thethao.vietnamnet.vn/fms/menu1/111955/thua-soc-olympic-vn--iran-bi-bao-nha--danh--cho-ta-toi.html

    ReplyDelete
    Replies
    1. Không biết trình độ bóng đá của Iran thế nào nhưng nghe vậy cũng sướng rồi!

      Delete
    2. Iran luôn ở top 4 châu Á, rất hay được dự WC, nhiều lần được nhất nhì châu Á ở các giải khác nhau. Thăng Iran là điều phi thường. Đội này còn có 1 số cầu thủ tham gia WC2014 vừa rồi.

      Delete
  4. Ai có thể chỉ dẫn ở đâu có bài tổng quan đánh giá và so sánh trình độ bóng đá VN trong khu vực ĐNÁ, ở Châu Á hay so với thế giới trong mấy năm qua và hiện nay không?

    Trình độ bóng đá VN so với Úc, Thailand, Philippines, ... gần đây ra sao, có gì thay đổi tương quan trình độ kỹ thuật, chiến thuật?

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thắng Iran quả là một điều không tầm thường!

      Hải vừa sục vào xem bảng ranking của FIFA đề xem thì thấy không hiểu cách tính thế nào mà thứ hạng của VN tại thời điểm ngày 2014/08/14 thấp quá, #139.
      [im] https://lh4.googleusercontent.com/-uAcm5GgnYrA/VBdtAVIHC9I/AAAAAAAAB9U/sfO1DqBQo0A/s512/fifaranking-20140814-Vn.png [/im]
      Hy vọng tuần sau cập nhật với kết quả mới hôm vừa rồi sẽ nhảy vọt?!?

      Còn Iran thì hiện tại được xếp rất cao: #48!
      [im] https://lh4.googleusercontent.com/-2gWZK3I_kj8/VBdtAVnz4aI/AAAAAAAAB9Q/9PGVsol-0JI/s512/fifaranking-20140814-Iran.png [/im]

      Delete
  5. Hôm qua gõ còm rõ dài về U19 VN mà bị mât, nên chỉ chia sẻ tin Olimpic VN thắng I ran 4-1. Hôm nay xem lại các bàn thắng của U23 VN thấy cũng rất đẹp, có ấn tượng mạnh với tiền đạo Mạc Hồng Quân!

    http://tv.xahoi.com.vn/the-thao/video-tran-dai-thang-cua-u23-viet-nam-truoc-u23-iran-183217.html

    ReplyDelete
  6. Bí quyết thành công của U19 VN không biết có phải do học viện bóng đá của tư nhân ... ? Mình không rành về lĩnh vực thể thao vua này lắm ... :-)

    ReplyDelete