Friday, May 10, 2013

Bài Thơ về Mẹ


Phút giây yên tĩnh của lòng con
Là phút giây con trở về với Mẹ

Thursday, May 9, 2013

Một số hình ảnh về cuộc gặp gỡ đấu tháng 5/2013 của XDTV phía Nam


Sự thoải mái của các "cụ"


Cặp song ca nổi tiếng nhất của XDTV


"Nai" vàng "tơ" làm các "cụ" suýt .... móm

Monday, May 6, 2013

Chữ viết tiếng Việt: Đặc điểm và một vài vấn đề

I. Đặc điểm chữ viết tiếng Việt

1. Tiếng Việt là một ngôn ngữ âm tiết tính. Trong tiếng Việt, ranh giới âm tiết trùng với ranh giới hình vị. Người bình thường sử dụng tiếng Việt chỉ có ý thức về âm tiết, gọi là tiếng, nói chung không có ý thức về âm vị. Và cũng chỉ có ý thức về hình vị, gọi là chữ (ví dụ: chữ quốc, chữ gia, chữ nước, chữ nhà), nói chung không có ý thức về từ. Phản ánh đặc điểm cơ bản nói trên của tiếng Việt, chính tả tiếng Việt đơn thuần là chính tả âm tiết. Nếu xét ở cấp độ âm vị thì có rất nhiều điều bất hợp lí, nhưng nếu xét ở cấp độ âm tiết thì nói chung có sự đối ứng chặt chẽ giữa ngữ âm và chữ viết, có quan hệ một đối một giữa âm tiết ngữ âm và âm tiết chữ viết, chỉ trừ một vài trường hợp ngoại lệ. Đây chính là ưu điểm lớn nhất của chữ viết tiếng Việt.

Âm tiếng Việt và chính tả


1. Giới thiệu

Vấn đề đánh dấu chỗ nào trên chữ tiếng việt đã được giải quyết lâu rồi, ngay cả chứng minh có thể giải quyết một cách tự động [1]. Chữ tiếng việt mang dấu trên chủ âm. Trong [2] tác giả đã đưa ra một số quy luật cho phép chúng ta có thể đánh dấu mà không sai chính tả, những quy luật này dựa trên nguyên tắc xác định đâu là chủ âm trong chuỗi nguyên âm của một chữ tiếng việt. Bài này không có gì mới trên những ý lớn so với hai bài đã dẫn. Nó chỉ có tham vọng có ích vì : một là những bài kia đã cũ khó tìm, hai là nó dựa vào ngữ âm để thấy rõ hơn tại sao có các quy luật nêu ra trong [2], được tóm gọn trong 4 (+1) mẹo bỏ dấu ; và sau cùng xin đề nghị một quy ước nhất quán nhỏ về chính tả.

Sunday, May 5, 2013

Một ngày...

 

Tháp tùng lãnh đạo cấp cao, mà tất cả các ban, ngành mời theo đoàn đều báo cáo ko thể thu xếp được lịch.

Thôn nữ hái sen là ai?

Thái Nhã Vân
- NCT, XDTV Detective

Từ một bức ảnh trên mạng do DC sưu tầm được, anh em XDTV xúm lại làm thơ trêu DC (trong đó CT cũng đã "trổ tài"). Ai đó (VH?) đã tổng hợp thành bài "Thôn nữ hái sen" đăng trên blog iCVA, có người (PTBinh) đã đố tìm ra thân phận thật của cô "thôn nữ" rởm này.

Hôm nay đọc bài "Dùng mẫu nude toàn thân để thiền" đăng trên báo giáo dục, CT "cảm phục" cô người mẫu T.N.V. đã dám "hy sinh" thân thể cho ...thiền, CT dùng google "chiếu yêu" thì ra ngay cô "thôn nữ" quen thuộc của chúng ta.

Diễn viên Thái Nhã Vân xem chừng sau sự kiện "thiền" này sẽ rất nổi tiếng, và chúng ta không thể bỏ qua bộ ảnh "thiếu nữ bên ao sen" đã từng làm rung động mail-đàn.

Gần đây có những bài báo chỉ trích Thái Nhã Vân khoe cơ thể cực kỳ phản cảm, v.d. TinTuc.vn.

Nhưng có lẽ anh em XDTV lại nghĩ khác chăng? Chí ít theo tôi là phải bỏ chữ "cực kỳ" đi, hoặc là gắn chữ đó với một tính từ khác.

Còn nhiều bài viết lắm, xem ra "muốn nổi tiếng không gì bằng nude!", v.d. Mevabe.net, Tinvietque, v.v...

Thực ra bài báo nói trên cũng dùng chữ "cực kỳ phản cảm" với nghĩa ngược lại hay sao mà cả bài báo chỉ có trần một câu:

"Sở hữu gương mặt khả ái và thân hình hoàn hảo với khuôn ngực căng đầy, nữ diễn viên trẻ Thái Nhã Vân đang là cái tên được nhắc đến khá nhiều với vẻ gợi cảm khoe nét xuân thì."


Còn nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo đã phải bật ra những vần thơ khi xem bộ ảnh này:

Mây Mặc Yếm Nâu

Ngang qua làng anh mây mặc yếm nâu
Tuổi căng ngực nắng váy bay qua cầu
Rì rào đồng quê lúa non ngậm sữa
Mây dấu nụ cười chúm chím hoa ngâu

Mây qua đầm sâu sen nâng váy lĩnh
Trắng trắng hồng hồng thức miền yên tĩnh
Dải yếm nhiệm mầu buộc trái tim anh
Cái lúm đồng tiền chết đuối trời xanh

Rồi mây đi đâu? Qua miền ngà ngọc*
Một tấm khăn nâu vấn tròn suối tóc
Một vòng tay gió ôm choàng lưng ong
Hai gót chân trần lội sóng sang sông

Anh nhìn đằng đông mặt trời đã tỏ
Mây qua đằng tây nhập vào thành phố
Xập xình xanh đỏ em thành nàng dâu
Anh nhớ thắt lòng mây mặc yếm nâu…

Hà Nội, 11.2012
NGUYỄN TRỌNG TẠO


[*] Xin mời nghe bài hát một thời xa xưa và xem tiếp
- Thôn nữ hái sen đi đâu? (ảnh + Mây lang thang)
- Ngoại cảm, trường Xinh học và Thôn nữ hái sen

Tuesday, April 30, 2013

Ngày này năm 1975 của Tôi.


           Thế mà đã 38 năm rồi. Thời khắc này năm 1975 sẽ không bao giờ quên trong tâm trí của tôi.
Tôi nhập ngũ tháng 9 năm 1973 và huấn luyện để đi B tại Trung đoàn 59, Bộ tư lệnh Thủ đô. Đến tháng 2 năm 1974 thì được về học tại Đại học Quân y. Lúc đó chả suy nghĩ cao siêu gì cả, được đi học, sẽ là 6 năm sống và ở lại miền Bắc rồi sẽ đi chiến trường sau 6 năm nữa. Chuyện đó là đương nhiên thôi, sống chết sau đó thì kệ cho số phận.
          Khoảng 11 giờ 30 sáng ngày 30 tháng 4 năm 1975, khi lớp tôi đang có tiết học giải phẫu tứ chi và sọ não. Sinh viên ngồi tại các bàn giữa phòng học, xung quanh là các bàn để học cụ, đó là các bộ xương người đã được làm sạch để cho sinh viện học. Các khúc xương này đã qua bao lớp học sinh học tập nên nhãn bóng và như những khúc gỗ hay nhựa thôi. Sinh viên các trường y rất quý các khúc xương này, vì không thể nắm chắc và nhớ được giải phẫu người nếu không có các giáo cụ trực quan này. Chẳng hạn, nền sọ có 18 lỗ để cho các cơ quan, mạch máu, thần kinh đi qua, nếu không có mảnh nền sọ thì làm sao mà nhớ được vị trí của từng lỗ như vậy. Bây giờ thì có thể học trên mô hình đã được số hóa, nhưng tôi chăc là vẫn sẽ không hay khi nhì và sờ được các mảnh xương này.

Đang say xưa học tập, bỗng nhiên loa phát thanh của nhà Trường ọt ẹt rồi thông báo oang oang: Miền nam đã hoàn toàn giải phóng, chính quyền Dương Văn Minh đã tuyên bố đầu hàng vô điều kiện. Cả lớp tôi như vỡ òa ra, người đang cầm khúc xương đùi, xương chầy, xương cánh tay... thì vung lên, kẻ ôm hộp sọ thì tung lên trần nhà... rồi tất cả không đợi lệnh của ai nhào ra hết cửa sổ và chạy xuống sân trường nhảy múa, hò hét.
         Chúng tôi vui lắm, nhưng trong sâu thẳm của mỗi người, chúng tôi hy vọng là không còn chiến tranh, tức là chúng tôi sẽ không phải đi chiến trường đánh nhau và như vậy chúng tôi sẽ SỐNG.

        

Dấu trong tiếng Việt

Chào ACE,
Vừa đi Mộc châu về. Đọc thư các bạn trao đổi nên nhớ lời hứa và bây giờ viết thêm về chủ đề dấu trong tiếng Việt.


Trước hết chúng ta nên đặt một số điểm xuất phát (gọi là tiên đề thì hơi quá) để bàn nhé:

1. Chữ Quốc ngữ là sự sáng tạo của một số nhà truyền giáo khi họ tới nước ta với mục đích mở rộng ảnh hưởng của đạo Thiên Chúa. Việc này đòi hỏi phải có một phương tiện giao tiếp để có thể truyền đạt, lôi kéo người dân bản xứ theo đức tin của họ.

Monday, April 29, 2013

Chém gió Đông Tây về Bóng đá

Tái hiện Xích Bích ở Allianz Arena

Nguyễn Việt Hà
15:55 | 24/04/2013
|

Đã từ lâu, trận đại chiến Xích Bích đã trở thành một thứ kinh điển mang tầm nhân loại trong nghệ thuật đối chiến. Và một lần nữa, rạng sáng nay, cái chất Xích Bích ấy lại nóng bỏng tái hiện trong cuộc đọ sức Bayern- Barca.

robben-jpg-1366791484-1366792338_500x0.j
Trước giờ bóng lăn, chỉ có nằm mơ người ta mới nghĩ Bayern thắng Barca đến 4-0.

Sunday, April 28, 2013

Ngày Lễ Mẹ

Để tôn vinh người mẹ, rất nhiều câu chuyện đã được kể như Người mẹ đã hy sinh chịu chết để cho con được sống trên chiếc thuyền gặp nạn từ Anh sang Úc cuối thế kỷ 19. Chuyện Người mẹ vượt núi cao để cứu con trong khi những chiến binh dũng mãnh và thiện chiến nhất cũng không sao vượt nổi…

     Theo thần thoại Hy Lạp thì nữ thần Đất Mẹ-Gaia là vị thần có bộ ngực to lớn, là nguồn gốc vô tận của tất cả các vị thần và loài người trên trái đất. Thế rồi từ nền văn minh Crét - Myxen này lan tỏa ra rất nhiều nơi trên thế giới.  Kito giáo thì thờ Đức Mẹ…Bởi vậy mà hình ảnh người mẹ được tôn kính ở khắp nơi và hơn thế nữa, nhưng không chỉ có nền văn minh Crét – Myxen, Kito giáo mới dạy người ta tôn vinh người mẹ, mà hầu hết các nền văn minh trên thế gian này đều dạy như vậy, ví dụ như ở Việt Nam chúng ta là nước không chịu ảnh hưởng của nền văn minh Crét-Myxen (Và Kito giáo ở VN là số ít)  cũng vẫn có ngày lễ mẹ, đó là ngày lễ Vu Lan (Chưa kể ngày Lễ Mẹ của Kito giáo). Chính vì lẽ đó mà người mẹ được tôn vinh ở khắp chợ cùng quê trên thế gian này!

     Tháng 5 hàng năm là tháng mà rất nhiều nơi trên thế giới tổ chức ngày Lễ Mẹ, có nơi thì tổ chức ngày Lễ Mẹ vào chủ nhật đầu tiên của tháng 5 như ở Tây Ban Nha, có nơi thì tổ chức ngày Lễ Mẹ vào chủ nhật thứ 2 của tháng 5 như ở Mỹ, Đức, Đan Mạch… có nơi thì tổ chức ngày Lễ Mẹ vào chủ nhật cuối cùng của tháng 5 như ở Pháp. Nhưng có nơi thì lại tổ chức cố định vào ngày 10-5 hàng năm như ở Mê-hi-cô và một số nước Nam Mỹ…

     Để tôn vinh người mẹ, rất nhiều câu chuyện đã được kể như Người mẹ đã hy sinh chịu chết để cho con được sống trên chiếc thuyền gặp nạn từ Anh sang Úc cuối thế kỷ 19. Chuyện Người mẹ vượt núi cao để cứu con trong khi những chiến binh dũng mãnh và thiện chiến nhất cũng không sao vượt nổi… hay câu chuyện Tôi muốn con tôi sống ở Liên Xô  cũ:

     "Tôi muốn con tôi sống" đó là lời của bà Suzanna Petrosyan đã thốt ra và được báo chí nhắc lại.

     Thực ra, có bà mẹ nào lại không muốn con của mình được sống đâu? Thế nhưng trường hợp của bà Petrosyan và đứa con gái 4 tuổi của bà không giống như những trường hợp của nhiều bà mẹ khác, vì hai mẹ con bà là nạn nhân của cơn động đất khủng khiếp tại Armeni, liên bang Xô Viết hồi tháng 12 năm 1987.

     Sau khi động đất, cũng giống như hàng ngàn người khác, cả hai mẹ con bà Petrosyan đều bị lấp vùi dưới hàng trăm ngàn tấn gạch, đá và xi măng, nhưng họ may mắn nằm lọt vào trong một khoảng trống nhỏ chỉ vừa đủ chỗ cựa quậy mà thôi. Tất cả lương thực họ có chỉ là một hũ mứt và chẳng mấy chốc hũ mứt cũng hết sạch.

     Lúc đó, cô gái 4 tuổi mới kêu: "Mẹ ơi, con khát quá. Mẹ cho con uống nước". Nhưng lấy đâu ra nước bây giờ? Tiếng kêu khát của con cứ tiếp tục làm cho bà mẹ vừa đau lòng vừa lúng túng. Nhưng tình mẫu tử thiêng liêng đã gợi cho bà một ý nghĩ táo bạo: đó là lấy những giọt máu của mình cho con uống để cầm cự với tử thần. Lúc đó, người mẹ đáng thương lấy tay sờ sẫm và vớ được một miếng kính vỡ. Bà lấy miếng kính cắt đầu ngón tay trỏ và đút ngón tay vào miệng con bảo con mút. Em bé mút ngón tay của mẹ một lúc rồi nói: "Mẹ cắt một ngón tay nữa cho con mút thêm". Bà liền cắt một ngón tay nữa nhưng vì trời lạnh quá nên bà không thấy đau đớn gì nữa... Sau khi được cứu sống, người đàn bà thuật lại rằng: "Lúc đó, tôi biết thế nào tôi cũng chết, nhưng tôi muốn con tôi được sống". (Góp nhặt)

     Qua những câu chuyện này, chúng ta thấy người mẹ có trái tim yêu thương vô hạn tuyệt vời, thật là vĩ đại! Để ghi nhớ công ơn của người mẹ và người phụ nữ  hay người đàn bà nói chung, tôi lại lần dở những trang thần thoại Hy Lạp và bất ngờ đã xảy ra. Đó là sau khi đọc những dòng về nữ thần Đất Mẹ-Gaia là nguồn gốc vô tận của tất cả các vị thần và loài người trên trái đất. Đọc thêm chút nữa tôi đã nhớ ra rằng để chúng ta có cuộc sống như ngày hôm nay và có thể sống được là “nhờ” 1 người đàn bà, đó là nàng Pandora. Có nhiều dị bản khác nhau về nàng Pandora, nhưng các dị bản đều có 1 điểm chung là nàng được các vị thần mỗi người tặng cho một đặc tính từ sắc đẹp, đàn giỏi , hát hay, cho đến tài tò mò, nói dối, thuyết phục, vv... và nàng đã mở cái hộp (hay cái chum, vại) khiến cho tất cả những điều bất hạnh từ đó bay ra tràn ngập khắp thế gian: thiên tai, bệnh tật, chiến tranh, lừa dối… nàng đã vội vàng đậy nắp lại, nhưng chỉ còn sót lại duy nhất một chút “ hy vọng” (có dị bản nói rằng “hy vọng” này mang tên Pandora) giúp cho loài người để có thể tiếp tục sống cuộc đời đầy những gian truân, trắc trở này.

     Trước đây tôi luôn cho rằng câu chuyện nàng Pandora được sáng tác là để bêu xấu đàn bà, vì thế tôi muốn quên đi huyền thoại này, bởi lẽ mẹ tôi cũng là 1 người đàn bà! Nhưng nay suy nghĩ cho kỹ, tôi thấy rằng quả thực nàng Pandora đã có lỗi khi mở hộp, nhưng nếu không có “hy vọng” của nàng Pandora thì chúng ta có sống nổi trên đời này? Có thể vượt qua muôn vàn khó khăn để sống? Đúng là Pandora có mắc sai lầm, nhưng nàng đã lập tức sửa sai lỗi lầm của mình bằng cách đậy ngay nắp hộp và nhờ có sự sửa sai này mà chúng ta có được Hy Vọng Pandora để sống, để vượt qua những gian nan thử thách trên cõi đời này!

     Giờ đây tháng 5 đã tới gần, ngày lễ mẹ ở nhiều nơi đã tới gần, tôi kể ra những câu chuyện trên đây và mong rằng tất cả chúng ta sẽ học những người mẹ đáng kính sẵn sàng hy sinh vì con, vượt mọi khó khăn vì con! Đồng thời cũng học ở nàng Pandora tính cách sửa chữa ngay lỗi lầm của mình, khi biết rằng mình đã phạm sai lầm!

     Cầu mong sao cho tất cả mọi người luôn sống trong hạnh phúc và học tập được những điều hay lẽ phải trên đời!!!

Minh I vàng