Tuesday, April 2, 2013

Thơ tình chẳng cho ai

Xin giới thiệu một bài thơ, hay đúng ra có thể gọi là văn vần của Zin[*]. Vừa xin phép được treo lên đây, nên bà con xem mau kẻo nhỡ cô bé lại thay đổi ý định, phản đối thì tôi phải lôi xuống ngay.


Trần Dần nói:
"Tình yêu
      không phải là
                 kề vai mơ
                        sầu mộng dưới trăng mòn


mà phải sống
            phải cởi trần
                         mưa nắng
phải mồ hôi
           chảy đẫm
                   tận buồng gan"


Giá mà tình yêu chỉ phù phiếm đẹp xinh, thề trăng hẹn biển,
giá mà tình yêu chỉ là cái chạm môi, trao nhau mòn ánh mắt.
Giá mà như thế! Chắc người người chả cuồng lên vì tình yêu!

Có gì đâu, những ngày trời ri rỉ nước. Ri rỉ ri rỉ, chỉ đủ bay bay ươn ướt mũi.
Cứ quấn vải quấn len khắp người, thật chặt, thế là hết lạnh thôi!

Mùa đông có gối nước nóng, có khi cả đệm điện chăn điện, cần gì tay ấm môi mềm?

Lững thững trên phố chưa chắc đã quen, cuộc đời chạy ngoằn ngoèo trước mặt.
Cơm áo gạo tiền, người đời lắm lúc lẻ loi.

Người bước một mình, thẫn thờ mà thư thái.
Người đứng túm tụm, nhộn nhịp mà nhạt nhòa đến ngây ngô.

Cuộc đời thật đơn giản, cứ như ai cũng có chỗ của mình.
Người dường như không có chỗ đứng, thế nào mà cảm giác lại thênh thang rộng dài?
Ngày tháng trôi trôi, chẳng phải không đứng mới là đi.


- Phan Thùy Trang


Còn đây là bài thơ thứ hai:

Thơ tình chẳng cho ai


Thơ tình nguệch ngoạc
Chẳng gửi cho ai
Cũng chẳng vì ai
mà thơ tình thương nhớ.

Như cành cây không lá.

Như ngày không nắng.

Như biển không sóng.

Như đêm không sao.

Hay như mình không nhau?
Láng cháng trưa hè không người đợi.

Thơ tình không đem cho
Thì làm sao nói nhớ?
Làm sao đầy da diết?
Làm sao gửi yêu thương?

Lấy màu gì đem tô lên chữ?
Tim không loạn nhịp màu đỏ đâu ra?
Trống trơn trong suốt màu kí ức
Hay nhờ nhờ chỉ toàn những hoang mang?

Thơ tình thế này lẻ loi lắm
Lờ đờ đặc quánh như trưa hè
Giá có thêm dòng "cho ai đấy"
Hẳn sẽ ngọt ngào như một que kem
- Phan Thùy Trang


Cuối cùng xin mời mọi người thưởng thức bản "Tình yêu là một điều bí ẩn"[**], nhạc phim vô tuyến truyền hình Doctor Zhivago[***], do Ludovico Einaudi soạn thảo và trực tiếp đàn piano.


[*] Cô chủ Zennova (gọi là "cô" vì đó là con gái bà chủ)
[**] Love is a mystery 
[***] TV serial 2002, khác với bộ phim cùng tên, nổi tiếng hơn, Doctor Zhivago 1965.

3 comments:

  1. Bí quá nhưng tôi vẫn cứ phải thử dán bừa một cái ảnh khôi hài chụp ở Hội an, trông lại đâm ra hơi lạc đề.
    Họa sĩ XDTV ra tay hộ cái.

    ReplyDelete
  2. @ VH:Chị cũng đến Zennova Hà nội vài lần, tuy nhiên chưa phải là khách thường xuyên. Lần đầu tiên do con dâu chị mua thẻ mời mẹ chồng, thấy dịch vụ OK nên sau đó chị tự mời mình. Trước đây cứ tưởng Zennova của 1 ông người Nhật, không ngờ chủ nhân lại thân thiết với XDTV đến thế. Mỗi ngày một khám phá mới về XDTV, thú vị thật.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vâng, phải công nhận là Zennova đã tạo được phong cách khá độc đáo. Rất công phu và chắc phải có sự tham gia của bạn bè, hoặc partner người Nhật.

      Ở Hà nội Zennova có hai địa điểm: một ở Núi Trúc và một ở Nguyễn Khoái, quá Nhà hát Lớn / Viện 108, về phía Vĩnh Hưng, Vĩnh Tuy. Hải có qua chỗ Nguyễn Khoái hồi còn đang xây dựng. Chắc là địa điểm Núi Trúc được nhiều người biết đến hơn. Thực ra chỗ Nguyễn Khoái là cơ sở đầu tiên của Z. Hơi xa trung tâm, bây giờ không biết phát triển thế nào.

      Delete