Saturday, October 6, 2012

Ước mơ chẳng bao giờ là vô ích...




Bức tranh này anh dành tặng cho đời
Một chút mộng mơ, không thể gọi tên cùng năm tháng
Trên trái đất, mỗi chúng ta là duy nhất
Như tình cảm mình, anh không thể gọi tên

Mùa Hạ đã xa, mùa Thu sắp hết
Đông chưa kịp về, Xuân đã đợi để bừng lên
Tháng năm trôi hối hả chẳng kịp tìm
Những ký ức bỏ quên cùng tuổi trẻ

Mây trắng bay trong khung trời thơ bé
Chuyện kể rằng, có ba hạt dẻ thần tiên
Chiếc chìa khóa vàng ai mang giấu nơi em
Mở cửa một thế giới không âu lo, sợ hãi

Sự đồng điệu của tâm hồn là vĩ đại
Sự cảm thông là hạt muối của cuộc đời
Bản giao hưởng nào vẫn chơi mãi không thôi
Như nỗi nhớ khôn nguôi về xứ sở

Anh không ước mơ quá nhiều về hạnh phúc
Không quá nhiều tham vọng về tình yêu
Chẳng đam mê, chẳng khao khát quá nhiều
Anh chỉ tiếc mình gặp nhau đã muộn

Cũng có sao đâu cuộc đời vẫn đắp đổi
Vẫn nhiều tiếng cười, vẫn nước mắt, buồn, vui...
Cảm ơn đời, dẫu muộn mằn cho ta hiểu
Những ước mơ chẳng vô ích,

Phải không nào?!

6-10-2012

ANN

2 comments:

  1. Hoa ơi, bận như em mà vẫn để cho bọn chị bài tường thuật, bài thơ hay thế này thì thật đáng nể quá. Bây giờ thì chị đã hiểu tại sao BTC lại cử em làm MC rồi. Cảm ơn Hoa nhé.

    ReplyDelete
    Replies
    1. E cảm ơn chị Liên động viên. Viết cũng là một cách giải toả stress, chị ạ. Có các anh chị động viên, E nghĩ thế nào, sẽ viết như thế thôi ạ, hì hì...

      Delete