Wednesday, August 15, 2012

Hội thảo văn chương

Con trai một nhà thơ đưa chúng bạn cùng lớp Trung học phổ thông về nhà chơi. Chàng trai rất hãnh diện về bố, nên dẫn thẳng đám bạn lên phòng văn của bố trên lầu. Cơ man nào là sách.
Đặc biệt, trên nóc các giá sách có rất nhiều hũ gốm rất to, nút kín. Một đứa bạn trai thấy lạ liền hỏi:
- Sao bố bạn chưng nhiều hũ gốm thô và xấu thế nhỉ?
Con trai nhà thơ đáp:
- Ai mà lại chưng hũ. Đấy là các hũ đựng bản thảo thơ của bố tớ đấy chứ!
Một trai khác ngạc nhiên:
- Ủa, sao bản thảo thơ bố cậu lại phải để vào hũ nút kín thế kia, sợ chuột bọ à?
Một bạn gái thốt lên:
- Bố chuột bọ cũng không dám dòm vào hũ, nói gì gặm nhấm, chết liền! Thế các cậu không biết đây là nhà thơ cách tân đang nổi như cồn à? Thơ cách tân thì bỏ vào hũ nút là đúng rồi còn gì? Thế mà cũng phải hỏi.
Hí!

HỘI THẢO VĂN CHƯƠNG
Nhân dân chan mắm húp tương
Anh đi hội thảo văn chương nước nhà
Việt Nam cường quốc thi ca
Câu thơ sứ mệnh, sáng lòa thế gian

Thơ Thị Nở lên bàn văn
Sau ca hội thảo áo khăn Thị Mầu
Lẳng lơ bia rượu chiếu chầu
Đồng tiền mụ mị mái đầu hoa râm

Trăm nghìn tỷ, thuế của dân
Về đâu hỡi những văn nhân áo dài?
Câu thơ rót mật tai ai
Câu thơ cũn cỡn phơi ngoài nội y

Đất đai biển đảo mất đi
Cần gì hội thảo, lo gì hỡi em?
Đời sau con cháu mạnh lên
Chẳng đòi, giặc cũng phải đem trả mình

"Cảo thơm lần giở trước đèn"
Văn nhân xưa có ai hèn thế không?

Sài Gòn, 13.8.2012
VDC
( Còn tiếp)


Sent from my iPhone

No comments:

Post a Comment