Wednesday, September 26, 2012

Phút dịu dàng...




Anh nói yêu mùa Thu
Có màu xanh của mắt em nhìn say đắm
Có màu vàng của nỗi nhớ mang tên em
Và mùa Thu có mưa rơi cho lòng anh bối rối


Anh đã yêu mùa Thu
Bằng cái dáng nhẹ nhàng em nhỏ nhắn bên anh
Bằng cái bồng bềnh của tóc xanh em xoã
Bằng sự ngọt ngào chót pha quá men say

Anh chỉ yêu mùa Thu
Khi em đến thốt nhiên theo câu ước
Cơn mưa mùa Hè gửi em lại cho anh
Bao ồn ào qua đi em ở lại yên lành
 
Anh mãi yêu mùa Thu
Cái mát lạnh thấm vào anh giờ ở lại
Thoáng dịu êm của riêng em còn mãi
Phút dịu dàng rung chuyển cuộc đời anh...

Matxcơva, 1986

ANN

2 comments:

  1. Bài thơ hay quá, đưa con người ta về với tuổi đôi mươi. Ở đời ai chẳng có lần yêu, hương vị còn lắng đọng mãi. Tình yêu thật say đắm, thiết tha, ngọt dịu. Mùa thu mang lại cho con người biết bao cảm hứng để mãi tâm niệm một điều giản dị: Cuộc sống ơi ta mến yêu người. Cảm ơn ANN nhé. Em đã là thi sĩ từ lâu rồi.

    ReplyDelete
  2. Em cảm ơn chị Liên đã chịu khó đọc bài của em... Hì, hì. Em chỉ viết lại những gì em nghĩ thôi ạ. Bài này em viết lâu lắm rồi, chép lại theo trí nhớ, chẳng nó không hoàn toàn như "khi ta 20", thì phải chị ạ.

    ReplyDelete