Saturday, September 15, 2012

Một trăm năm ngày sinh Hàn Mạc Tử

Sắp kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Hàn Mạc Tử (22/9/1912 – 11/11/1940).

Chiều Thứ sáu, cuối ngày làm việc, ngồi nói chuyện với họa sỹ Lương Xuân Đoàn mới biết anh đã có tác phẩm "Trăng điên" về Hàn Mạc Tử và bức vẽ này đã tạo cảm hứng sáng tác cho biên đạo múa - nghệ sỹ ưu tú - Bùi Thục Anh sáng tác vở múa "Hàn Mạc Tử". Anh Đoàn bảo, vẽ bức tranh chỉ trong một đêm, cứ như là Thi sỹ hóa thân vào cây cọ cho anh được vẽ. Sau này, anh cũng đã thử mấy lần, nhưng chưa vẽ được bức nào khác cả.

Thục Anh kể, em thì cũng đã cố gắng, đã có những cảnh "vồ trăng", "khát trăng", nhưng mà trăng trong vở múa còn quá hiền, quá mơ mộng, em không thể nào diễn tả hết cái khát khao điên cuồng trong tranh của anh Đoàn và trong thơ của Hàn Mạc Tử.

100 năm đã trôi qua, vẫn có và vẫn sẽ có những người khóc ông, vẽ về ông, sáng tác nhờ thần trong những bài thơ của ông. Ba anh em chúng tôi đã lãng đãng, cùng nhớ đến ông, thi sỹ khởi đầu cho dòng thơ lãng mạn hiện đại Việt Nam.

ANN xin được giới thiệu với icva hai bài thơ của ông trong tập thơ "Đau thương".

TRĂNG VÀNG TRĂNG NGỌC
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…
Bao giờ đậu trạng vinh qui đã
Anh lại đây tôi thối chữ thơ.
Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hòn Trăng.
Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng
Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi
Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi
Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi
Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!

HUYỀN ẢO
(Tặng Xuân Diệu để ghi lấy một đêm trăng gặp gỡ ở đất Tràng An)
Mới lớn lên trăng đã thẹn thò
Thơm như tình ái của ni cô
Gió say lướt mướt trong màu sáng
Hoa với tôi đều cảm động sơ
Đang khi màu nhiệm phủ ban đêm
Có thứ gì rơi giữa khoảng im
Rơi tự thượng tầng không khí xuống
Tiếng vang nhè nhẹ dội vào tim.
Tôi với hồn hoa vẫn nín thinh
Ngấm ngầm trao đổi những ân tình
Để thêm ấm áp nguồn tơ tưởng
Để bóng trời khuya bớt giật mình.
Từ đầu canh một đến canh tư
Tôi thấy trăng mơ biến hoá như
Hương khói ở đâu ngoài xứ mộng
Cứ là mỗi phút mỗi nên thơ
Ánh trăng mỏng quá không che nổi
Những vẻ xanh xao của mặt hồ
Những nét buồn buồn tơ liễu rủ
Những lời năn nỉ của hư vô.
Không gian dầy đặc toàn trăng cả
Tôi cũng trăng mà nàng cũng trăng
Mỗi ảnh mỗi hình thêm phiếu diễu
Nàng xa xôi quá nói nghe chăng ?

ANN sưu tầm và giới thiệu

No comments:

Post a Comment