Saturday, August 11, 2012

Chửi văn minh theo kiểu "con nhà Toán"

Con gà là một tài sản quý giá của dân quê. Gà, nhất là gà mái rất quý vì vừa cho thịt vừa đẻ trứng. Gà trống còn quí hơn vì vừa là vật gây giống vừa là đồng hồ báo thức.
Ngoài thành phố thời xưa nhà ai có sân, nuôi được con gà, thì quí gà như quí con. Nhà nào nuôi gà mà lại chẳng may một con gà bị lây dịch thì cả nhà lo sốt vó, mặt mày ủ rũ trông hết sức tội nghiệp.
Ấy thế mà lại có kẻ đang tâm đi bắt trộm gà. Cái nhà bị mất trộm này lại là một gia đình thuộc diện tương đối có trí thức, không biết bà chủ ngày trước có học chuyên toán Chu Văn An hay không, hình như ... có nhẽ ... không thì phải.

Lúc đầu bà rất nhũn nhặn, ngọt nhạt, hỏi quanh hàng xóm. Sau bà đánh tiếng các kiểu và bắt đầu nói bóng nói gió... Cuối cùng không nhịn được bà ra trước cổng làm một bài ... diễn văn cho cả xóm nghe.
Đây là trích đoạn một phần bài chửi rất độc đáo của bà, những phần mà tôi cho là hay nhất vì tuy là chửi nhưng nó rất là văn minh:

Phần 1.

"Tiên sư đứa nào bắt mất con gà nhà bà, gà ở nhà bà con công con phượng, gà về nhà mày thành con cáo con diều hâu.

Bố mày là A, mẹ mày là B, bà cho vào ngoặckhai căn cả họ nhà mày. Bà rủa mày ăn miếng rau mày ói ra miếng thịt, mày tắm trong ao mày chết chìm trong chậu.

Sau khi bà 'khai căn' cả họ nhà mày xong rồi, bà tích phân n bậc, bà bắt cả hang, cả hốc, ông cụ ông nội, cả tổ tiên nhà mày ra mà đạo hàm n lần. "

Phần 2.

"Ái chà chà ! Mày tưởng nuốt được con gà nhà bà là mày có thể yên ổn mà chơi trò cộng trừ âm dương trên giường với nhau à. Bà là trị cho tuyệt đối hết cả họ chín đời nhà mày, cho chúng mày biết thế nào là vô nghiệm, cho chúng mày không sinh, không đẻ, không duy trì được nòi giống nữa thì thôi.

Bà sẽ nguyền rủa cho chúng mày đời đời chìm đắm trong âm vô cùng, sẽ gặp tai ương đến dương vô tận, cho chúng mày chết rục trong địa ngục, cho chúng mày trượt đến maximum của sự vô hạn tối tăm.

Phần 3.

"Tiên sư nhà mày, mày tưởng ngày nào mày cũng rình mò tiệm cận hàng rào nhà bà là bà không biết đấy à? Bà là bà giả thiết mày ăn cắp hơn hai chục con gà nhà bà, mày về mày vỗ béo để nhồi đường cong cho con vợ mày, à… à… mày vẽ nữa đi, mày tô nữa đi. Mày tô, mày vẽ, mày nhồi cho đến khi đường cong của con vợ mày nó nứt toác, nó gẫy khúc ra, chọc xiên chọc xẹo đi, rồi đi lên đi xuống nữa vào, rồi có ngày con vợ mày sẽ hạ vuông góc một mạch thẳng xuống góc tủ. "

VH (Sưu tầm và cải biên)

3 comments:

  1. Ối giời ơi, bà này học lớp icva khóa nào mà chửi hay quá.

    ReplyDelete
  2. Hề hề hề,
    Thế mới biết Thầy Khải dạy chí phải.
    Vớ phải em chuyên Toán, khéo mà nó khai căn cả họ nhà mình thì cũng mệt ra trò chứ chả chơi.
    Hãi thật , hãi thật.

    ReplyDelete
  3. Thiếu "thuật toán" Tích Phân ... Ném qua hàng rào ...:-)

    ReplyDelete