Saturday, August 18, 2012

Re: Cho tôi một vé về thành phố Tuổi thơ

Tôi được nghe bài này lần đầu tiên vào mùa hè năm 1977, khi anh Khoa
(K73-76) đến nhà chơi cũng là từ biệt để đi học nước ngoài, hôm đó
Khoa khoe mấy bài hát học được tren trường Quân sự, vừa đánh đàn ghi
ta vừa hát rất phê. Nghe hay nhưng không nhớ được lời việt, mãi mấy
năm sau mới xin được lời của bài hat của Nga này.

Xin cung cap phien ban khac loi Viet cua bai hat nay, dc Son Bo
(K73-76) cho tu dau thap ky 80, tiec la doan sau khong nho chính xác,
ai biết hiệu chỉnh giúp, gia đình xin chân thành cảm ơn :
nơi nào phía xa
Êm đềm thiết tha
Thành phố tuổi ấu thơ
Đã đi vào
trong mỗi giấc mơ.
Và tôi còn nhớ mãi
những chiều hè
bao đầm ấm
Dòng sông chảy êm trôi
Mang theo bao tình thương mến
Tuổi ấu thơ xa rồi
Nhưng vẫn còn ấm êm lòng
"Vé hết" (Ảnh minh họa: John Chuckman)
Chiều
ra tận bến ga
Tôi tìm chuyến đi
Về nơi thành phố xa
Của tôi
Thời thơ ấu
Nhưng đi về hướng đó
Không tàu,không hành khách
Chỉ một mình riêng tôi đứng bên Chị bán vé
Lặng lẽ thiết tha tình
Chị trả lời
" Không có tàu"
ÔI, nơi xa vắng tôi biết bao giờ trở lại
Ôi, những bài hát tôi biết bao giờ hát lại
Ôi, sao lạnh lẽo, không có ai quanh ta
Những gì trong ấu thơ ta
Trong mơ
và trong thương nhớ
Tuổi ấu thơ xa rồi
Nhưng vẫn còn ấm êm lòng

Pham Thanh Toan

9 comments:

  1. Lời Việt của Anh nhớ hay quá, gần sát với bản tiếng Nga, ...
    Và hát nghe Rất "quang thuận" tai... :-))))

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cũng hay.

      Nhưng mình hỏi tiếc cái câu "Ngàn đời liệu có ai khờ thế không ..." trong bản PH dich. Mình hay để ý đến các con số, ngay cả trong thơ. Chắc bệnh nghề nghiệp.

      Delete
  2. Hoan hô Toàn! Giới thiệu với các khóa khác, lớp chúng tôi có cặp anh em học cùng lớp Phạm Thanh Bình và Phạm Thanh Toàn. Cả hai đều có trí nhớ rất tốt sự kiện gì của lớp đều không "thoát" khỏi "cặp trí nhớ" này từ chuyện "giải trí" nhỏ nhất! Lớp tôi còn có Nguyễn Hùng Sơn B, được mệnh danh là "từ điển sống" vì biết rất nhiều, hỏi gì cũng biết nhất là về lịch sử và âm nhạc Nga.
    Nhưng theo tôi Toàn công bố "đáp án" sớm quá làm cụt hứng của mọi người. Biết đâu từ bản dịch này mà iCVA có đề cử giải Noben văn học thì sao? :))

    ReplyDelete
  3. Áo mặc sao qua khỏi đầu, để Thơ Thiền của bác Quan Thuận "ẵm" cái giải Gơ Ben (à quên) Nô Ben...:-) về trước rồi đến lượt ICVA,
    Dù sao Bác Thuận đã đạt Kỷ lục Ghinet về khoản ... Sách đè chết người rồi ... Hi hi .:-)))(

    ReplyDelete
  4. Có 1 bài hát về tuổi thơ cũng rất hay, mời các bạn cùng nghe

    Прекрасное далеко

    Слышу голос из Прекрасного Далека
    Голос утренний в серебряной росе
    Слышу голос и манящая дорога
    Кружит голову как в детстве карусель

    Прекрасное Далеко
    Не будь ко мне жестоко
    Не будь ко мне жестоко
    Жестоко не будь
    От чистого истока
    В Прекрасное Далеко
    В Прекрасное Далеко
    Я начинаю путь

    Слышу голос из Прекрасного Далека
    Он зовет меня в чудесные края
    Слышу голос голос спрашивает строго
    А сегодня что для завтра сделал я

    Я клянусь что стану чище и добрее
    И в беде не брошу друга никогда
    Слышу голос и спешу на зов скорее
    По дороге на которой нет следа

    Прекрасное Далеко
    Не будь ко мне жестоко
    Не будь ко мне жестоко
    Жестоко не будь
    От чистого истока
    В Прекрасное Далеко
    В Прекрасное Далеко
    Я начинаю путь

    http://www.youtube.com/watch?v=9uQoFWjuaxE&feature=fvwrel

    ReplyDelete
  5. Bài này nghe rất "Bùi" tai và rất "Thuận" tai... He he !

    ReplyDelete
  6. Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
    - Robert Rojdesvensky
    - Thái Bá Tân chuyển ngữ

    "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ...!"
    Một vé trở về giấc mơ màu cổ tích
    Bút mực, truyện tranh...những tiếng cười khúc khích.
    Bàn có năm người và một bịch bỏng ngô.

    Cho tôi về cái thời biết tập tô
    Vẽ ông mặt trời cười hiền hiền như bố
    Cột tóc hai bên lon ton chào khắp phố
    Chiếc xắc xinh xinh đựng những món đồ hàng.

    Cho tôi về chơi lại ô ăn quan
    Bắn chun, ùn đẩy rồi xếp hàng vào lớp
    Kéo áo bàn trên mượn bút chì, tẩy, thước...
    "Mày ơi!", xòe tay là được hạt ô mai...

    Cho tôi xin một vé, không hai
    Vé một chiều chẳng còn đường quay lại
    Cho tôi về tuổi thơ tôi mãi mãi
    Ngủ với trăng sao trong những giấc mơ dài...

    Ở một nơi nào đấy xa xôi....
    Có thành phố như giấc mơ im ắng ...
    Một dòng sông lẳng lặng...
    Một dòng sông nước như gương lờ trôi...
    Ở một nơi nào đấy xa xôi...
    Có thành phố ngày xưa, có thành phố...
    Nơi rất ấm tuổi thơ ta ở đó...
    Từ rất lâu... Đã từ lâu... trôi qua...

    Ðêm nay tôi bước vội khỏi nhà.
    Đến ga...xếp hàng mua vé...
    "Lần đầu tiên trong nghìn năm, có lẽ ...
    Cho tôi xin một vé đi Tuổi thơ...
    Vé hạng trung!"
    Người bán vé hững hờ...Khe khẽ đáp: "Hôm nay vé hết!"
    - "Biết làm sao! vé hết....Biết làm sao!"

    Ðường tới Tuổi thơ còn biết hỏi nơi nào?
    Nếu không kể đôi khi ta tới đó
    Qua trí nhớ của chúng ta...từ nhỏ...
    Thành phố Tuổi thơ - Thành phố truyện thần kỳ....
    Cơn gió đùa tinh nghịch dẫn ta đi....
    ...Ôi thành phố Tuổi thơ - Bài ca ngày nhỏ...
    Trái đất nhiều đường...từ thành phố Tuổi thơ
    Chúng tôi lớn....Đi xa....
    Hãy tin và Thứ lỗi.....
    "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ"...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vội nên sơ sót quá: "đi Tuổi thơ" ... Phải viết hoa tất cả các xuất hiện của "Tuổi thơ" trong cụm từ này.

      Tiếc là bây giờ hơi muộn, không gộp bài này với bài có bản dịch của PH vào làm một được nữa.

      Delete
  7. Xin phép các tác giả cho thêm cái hình "Vé hết":

    Không tàu, không hành khách,
    Chỉ một mình em, vẫn chờ anh ... Thành Xì
    Ngàn đời liệu có ai khờ thế không

    ReplyDelete